Đọc Kinh thánh:Ma-thi-ơ 5:5-8
5Khi các con cầu nguyện, đừng làm như những kẻ đạo đức giả; vì họ thích đứng cầu nguyện trong nhà hội và nơi góc phố để mọi người đều thấy. Thật, Ta bảo các con, những kẻ ấy đã nhận được phần thưởng của mình rồi.
6Nhưng khi con cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện với Cha của con, Đấng hiện diện trong nơi kín đáo; và Cha của con, Đấng thấy trong nơi kín đáo, sẽ ban thưởng cho con.
7Khi các con cầu nguyện, đừng dùng những lời sáo rỗng như dân ngoại; vì họ nghĩ hễ nói nhiều thì được nhậm.
8Đừng bắt chước họ, vì Cha các con biết các con cần gì trước khi các con cầu xin Ngài.
Suy niệm: Phúc Âm Ma-thi-ơ 6:5-8 là dẫn chứng thứ hai để giải thích lời dạy của Chúa liên quan đến lòng tin trong áp dụng hay là nếp sống của một đời đạo hạnh. Chúa dạy tổng quát trong câu đầu tiên: Hãy giữ, đừng làm những việc tốt lành trước thiên hạ cho họ thấy, vì các anh sẽ không được phần thưởng nào do từ Cha trên trời. Chúa đã nói đến việc bố thí cho người nghèo, bây giờ Chúa sang dẫn chứng về cầu nguyện, hay là mối tương quan, liên lạc với Đức Chúa Trời.
Thường khi đọc khúc Kinh Thánh này, chúng ta hay nghĩ đến hình ảnh người tu sĩ dòng Pha-ri-si thời đó, vì những người này sống giả hình, chỉ phô trương bề ngoài. Nhưng như vậy là chưa rõ lời dạy của Chúa. Chúa muốn dạy ta về một hình thức hậu quả của tội ác trong linh hồn người, đó là tội tự mãn và kiêu ngạo.
Chúa cho thấy rằng, tội là một điều luôn theo đuổi chúng ta, ngay cả trong lúc có Chúa hiện diện nữa. Tội không phải là một điều gì tiến công và làm hại chúng ta khi chúng ta xa Chúa, xa cộng đồng tin Chúa. Nhưng tội là một điều kinh khủng, không những theo ta đến tận cửa thiên đàng, và nếu có thể được, nó còn vào cả thiên đàng nữa. Tội không phải phát sinh từ đất. Trước khi con người trên đất sa ngã, thì một thiên sứ trên trời đã sa ngã. Thiên sứ ấy là Sa-tan, kẻ đã cám dỗ con người đầu tiên.
Một điều khác nữa ta cần nhắc lại, đó là đừng nghĩ đến tội trong hành động mà thôi, nhưng phải nguyên gốc của nó. Lời dạy của Kinh-thánh về tội là một điều thuộc về tư tưởng, đó là tình trạng của tấm lòng. Ta có thể định nghĩa ngắn gọn tội là tự tôn thờ, tự đưa mình lên. Thành ra nhiều khi ta làm việc gì nói là cho Chúa, nhưng trong sâu kín lại chính là để tạo chỗ đứng, tiếng tăm và lợi lộc cho riêng mình. Chúa Giê-xu lên án thái độ như vậy.
Hình ảnh đẹp nhất của một người tin Chúa là khi người ấy quỳ gối cầu nguyện. Cầu nguyện là một việc làm quý trọng nhất, tốt đẹp nhất, vì lúc ấy Chúa được tôn cao. Tuy nhiên, theo lời dạy của Chúa trong chương 6, tội là một điều ảnh hưởng đến chúng ta sâu xa, kinh khủng, đến nỗi ngay trong việc cầu nguyện, nó cũng không chừa.
Chúng ta thường nghĩ đến tội khi nhìn vào những chỗ rác rến, hư hoại trong đời. Như khi thấy một người say rượu, một người trác táng, ta nói: đó là kết quả của tội, đó là hình ảnh tội. Nhưng đó không phải là tinh chất của tội. Muốn có một hình ảnh đúng về tội, ta phải nhìn vào một thánh nhân, một người đạo hạnh chân thật. Nhìn người ấy trong tư thế quỳ gối cầu nguyện trước mặt Chúa.
Ngay chỗ ấy, bản ngã cũng len lỏi vào, và cuộc cám dỗ là làm cho người ấy chỉ nghĩ về chính mình, thích thú nghĩ về mình và thực sự tôn thờ mình hơn là Chúa. Đó mới chính là hình ảnh thật của tội. Hình ảnh kia tội ác, rất đúng, nhưng ta không thấy được tinh chất của nó.
Nói cách khác, nếu ta muốn hiểu rõ bản chất của Sa-tan và hoạt động của nó, đừng để ý đến những cặn bã rác rến của đời, mà phải nhìn vào đồng hoang, nơi Chúa Giê-xu đã ở suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm. Đó chính là hình ảnh Sa-tan khi nó cám dỗ con Đức Chúa Trời.
Lời dạy của Chúa ở đây dành riêng cho những người đã tin Chúa thật, nghĩa là đã được tái sinh đổi mới hoàn toàn.
Chúng ta được dạy là phải cẩn thận khi cầu nguyện, vì không chừng, ngay chỗ ta đến với Chúa mà ma quỷ còn làm ta ngã quỵ.
Nguyễn Sinh