Đọc Thi-thiên 22
1Đức Chúa Trời của con ôi! Đức Chúa Trời của con ôi!
Sao Ngài từ bỏ con?
Sao Ngài đứng xa không giúp đỡ con và chẳng nghe lời rên xiết của con?
2Đức Chúa Trời của con ôi! Ban ngày con kêu cầu nhưng Chúa không đáp lại,
Ban đêm cũng vậy, nhưng con nào được yên nghỉ đâu.
3Còn Chúa là thánh,
Ngài ngự giữa sự ca ngợi của Y-sơ-ra-ên.
4Tổ phụ chúng con nhờ cậy nơi Chúa,
Họ nhờ cậy Ngài và được giải cứu.
5Họ kêu cầu với Chúa và được giải thoát,
Họ nhờ cậy Ngài và không bị hổ thẹn.
6Nhưng con là một con sâu chứ không phải con người;
Bị loài người sỉ nhục, bị thiên hạ khinh khi.
7Mọi người thấy con đều nhạo cười,
Trề môi lắc đầu mà nói:
8“Nó phó thác mình cho Đức Giê-hô-va, hãy để Ngài giải cứu nó;
Vì Ngài hài lòng về nó, hãy để Ngài giải thoát nó!”
9Phải, chính Chúa đem con ra khỏi lòng mẹ;
Khiến con tin cậy khi nằm trên ngực của mẹ con.
10Từ trong tử cung, con đã được giao cho Chúa;
Chúa là Đức Chúa Trời của con từ khi con mới lọt lòng.
11Xin đừng cách xa conVì sự gian truân gần kề,
Và không có ai cứu giúp.
12Có nhiều bò đực vây quanh con,
Những bò đực mập mạnh của Ba-san vây phủ con.
13Chúng hả miệng ra, chực vồ nuốt con
Khác nào sư tử đang xé mồi và gầm thét.
14Con bị đổ ra như nước,
Xương cốt con đều rã rời;
Trái tim con như sáp
Tan chảy trong mình con.
15Sức lực con khô như miếng gốmVà lưỡi con dính nơi cổ họng;
Chúa đặt con nằm trong bụi tro của sự chết.
16Vì những con chó vây quanh con,
Một lũ hung ác vây phủ con;
Chúng đâm thủng tay và chân con.
17Con có thể đếm hết xương cốt của con.
Chúng không ngớt nhìn chòng chọc vào con;
18Chúng chia nhau áo xống của con;
Bắt thăm để lấy áo choàng của con.
19Đức Giê-hô-va ôi! Xin đừng cách xa con;
Lạy Chúa quyền năng của con, xin mau mau đến giúp đỡ con.
20Xin giải cứu linh hồn con khỏi gươm,
Và mạng sống con khỏi loài chó.
21Chúa đã nhậm lời con,
Cứu con khỏi mồm sư tử, Và các sừng trâu rừng,
22Con sẽ rao truyền danh Chúa cho anh em con
Và ca ngợi Chúa giữa hội chúng.
23Hỡi những người kính sợ Đức Giê-hô-va, hãy ca ngợi Ngài!
Hỡi tất cả con cháu Gia-cốp, hãy tôn kính Ngài!
Hỡi tất cả dòng dõi Y-sơ-ra-ên, hãy kính sợ Ngài.
24Vì Ngài không khinh bỉ hay ghê tởmCảnh hoạn nạn của kẻ nghèo khổ;
Cũng không giấu mặt Ngài với người ấy,
Nhưng lắng nghe tiếng kêu cứu của người.
25Sự ca ngợi của con ở giữa hội lớn phát xuất từ Chúa;
Con sẽ trả xong sự hứa nguyện của con trước mặt những người kính sợ Ngài.
26Người nhu mì sẽ ăn và được no nê;
Những người tìm kiếm Đức Giê-hô-va sẽ ca ngợi Ngài;
Nguyện người có lòng nhu mì được sống muôn đời.
27Khắp cả trái đất sẽ nhớVà trở về cùng Đức Giê-hô-va,
Họ hàng muôn dânSẽ thờ lạy trước mặt Ngài.
28Vì vương quyền thuộc về Đức Giê-hô-va,
Ngài cai trị trên muôn dân.
29Tất cả người giàu trên thế gian sẽ ăn uống và thờ phượng;
Mọi kẻ trở về bụi đất,
Và những người không thể bảo tồn mạng sống mình, Đều sẽ quỳ lạy trước mặt Ngài.
30Một dòng dõi sẽ phục vụ Ngài;
Người ta sẽ rao truyền danh Chúa cho hậu thế,
31Dòng dõi ấy sẽ công bố đức công chính của Ngài;
Thuật lại cho thế hệ mai sau rằng Đức Giê-hô-va đã làm việc ấy.
Câu căn bản: Một dòng dõi sẽ phục vụ Chúa; người ta sẽ rao truyền danh Chúa cho hậu thế. Câu 30.
Suy niệm: Đối với người tin Chúa Thi-thiên này tiên tri về sự thương khó của Chúa Giê-xu trên thập giá. Chính Chúa Giê-xu đã nhắc lại lời mở đầu của Thi-thiên này khi Ngài bị hành hình. Tuy nhiên, ý nghĩa đầu tiên của Thi-thiên này là giai đoạn gian nan của Đa-vít.
Phần thứ nhất: Câu 1-21
Câu 1, phần đầu là lời Chúa Giê-xu kêu lên khi bị đóng đinh trên thập giá (trích dẫn Ma-thi-ơ 27:46 và Mác 15:34). Câu 16 phần (b) ứng vào việc Chúa Cứu Thế bị đóng đinh vào tay và chân trên thập giá. Câu 18 cũng ứng vào việc bọn lính chia nhau chiếc áo dài của Chúa khi Chúa bị hành hình. Đa-vít đã từng kêu lên hai câu đầu tiên này, nhưng ngay sau đó ông đã dừng lại nhớ đến đức nhân từ của Chúa đối với dân Chúa.
Câu 6-8 là lời than thân trách phận của Đa-vít nhưng cũng ứng vào thân phận của Chúa Cứu Thế. Vì loài người chúng ta mà Ngài đã chịu hổ nhục đến nỗi Cha cũng khước từ.
Câu 9-11 là lời cầu xin Chúa thương xót cứu giúp.
Câu 12-18 là hình ảnh hung hăng của kẻ thù đối với Đa-vít cũng như tình trạng Chúa Cứu Thế khi bị treo trên thập giá.
Câu 19-21 là lời cầu nguyện của Đa-vít trong hoạn nạn khốn cùng và đã được Chúa giải cứu.
Phần thứ hai của Thi-thiên 22: Câu 22-31
Phần này nêu lên lý do tác giả ca ngợi Chúa cũng như kêu gọi mọi người ca ngợi Ngài. Rao truyền danh Chúa và ca ngợi Ngài trước mọi người là hành động tỏ lòng biết ơn Chúa, lại vừa là cách biểu lộ tình thương đối với người khác.
Con dân Chúa luôn nói về Chúa cho người khác vì đó là chia sẻ ơn lành Chúa ban cho chúng ta, vì chúng ta là: Những người kính thờ Chúa, Con cháu Gia-cốp thiêng liêng, dòng dõi dân Chúa (câu 23 ).
Câu 24 là một câu an ủi những người đang sống trong hoạn nạn, hãy tin rằng Chúa luôn yêu mến và chăm sóc mỗi người, không khinh bỉ cũng không giấu mặt Ngài bao giờ.
Câu 25: Giữa hội lớn người tin Chúa đáng ca ngợi Ngài khi đã cam kết tuân giữ mạng lệnh của Chúa.
Câu 26: Những người tìm kiếm Chúa và sống nhu mì sẽ hưởng phước hạnh và trường thọ, đó là kinh nghiệm của con dân Chúa.
Câu 27-28: Con dân Chúa mong chờ ngày Chúa thống trị trên khắp đất và muôn dân ca ngợi Ngài.
Câu 29-31:Mọi từng lớp trong xã hội sẽ có cơ hội thờ phượng Chúa và được hạnh phúc. Dòng dõi những người yêu kính Chúa sẽ tiếp tục rao truyền đức công chính của Ngài.
Cảm tạ Chúa về những việc Ngài đang thực hiện ngay trên đất nước chúng ta chứng minh cho những điều mà tác giả Thi-thiên tiên tri và hi vọng từ nghìn xưa.
Nguyễn Sinh