Đọc Kinh Thánh: 2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:1-4
1Phao-lô, Sin-vanh và Ti-mô-thê gửi cho Hội Thánh tại Tê-sa-lô-ni-ca ở trong Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và trong Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ:
2Cầu xin Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ ban ân điển và bình an cho anh em!
3Thưa anh em, chúng tôi phải luôn cảm tạ Đức Chúa Trời về anh em; và điều nầy rất đúng, vì đức tin anh em tăng trưởng rất nhiều, và tình yêu thương của mỗi người trong anh em đối với nhau càng ngày càng gia tăng.
4Chúng tôi cũng tự hào về anh em trong các Hội Thánh của Đức Chúa Trời, về sự kiên nhẫn và đức tin anh em trong tất cả những bắt bớ và hoạn nạn mà anh em đang chịu.
Suy niệm:Trong lá thư thứ hai này sứ đồ Phao-lô cũng đề cập đến một số vấn đề như trong thư thứ nhất, nhưng thêm nhiều chi tiết hơn. Ông mở đầu với những lời khen, mặc dù Hội Thánh có nhiều nan đề. Chúng ta thì ngược lại. Mỗi khi tìm ra khuyết điểm nào của ai là nói ngay, mặc dù người ấy có nhiều ưu điểm. Phao-lô thì khác, trong những câu mở đầu bức thư không thấy nói gì về khuyết điểm cả.
Lời chào hỏi:
Trong lời mở đầu thư, Sứ đồ chào thăm trong danh Chúa. Ông nhắc lại Hội Thánh là những người ở trong Đức Chúa Trời là Cha của tất cả, và trong Chúa Giê-xu là Chúa. Đây là những ý niệm căn bản về Hội Thánh. Vì Hội Thánh không phải của người nước nào hay của Tây phương, mà là của Chúa. Chúa là Cha của Hội Thánh và Chúa Giê-xu là Chúa của Hội Thánh. Vì vậy khi người ta truyền giáo, không ai nhân danh một tổ chức nào trong đời, mà phải nhân danh Chúa. Nghĩa là chính Chúa sai phái truyền bảo.
Người đọc thư hay đọc Kinh Thánh là người trong Hội Thánh của Chúa và đã nhận ân điển từ Chúa Giê-xu, được tha tội và tái tạo, vì thế hưởng được an bình từ Chúa Cha.
Cầu nguyện:
3Thưa anh em, chúng tôi phải luôn cảm tạ Đức Chúa Trời về anh em; và điều nầy rất đúng, vì đức tin anh em tăng trưởng rất nhiều, và tình yêu thương của mỗi người trong anh em đối với nhau càng ngày càng gia tăng.
Thánh Phao-lô nhấn mạnh là ông “Phải” vì người tại Tê-sa-lô-ni-ca mà cảm tạ Chúa, vì họ đã hưởng được những gì đặc biệt hay thắng được những khó khăn nào đó mà nếu không do ân điển và bình an nơi Chúa thì không ai có thể đạt đến được.
Cảm tạ Chúa về công việc Chúa phát triển là một điều ta không thể quên. Vì càng biết ơn Chúa ta càng thấy phấn khởi hơn trong việc phục vụ Ngài. Ta không nên đến với Chúa chỉ than phiền, kêu rêu cầu xin cứu giúp mà quên hẳn việc cảm tạ Chúa. Cầu xin và cảm tạ như đôi cánh của chim. Nếu chỉ cầu xin mà quên cảm tạ, ta có thể mất thăng bằng không bay cao được trong đời sống tâm linh.
Có hai lý do khiên sứ đồ Phao-lô phải cảm tạ về người Tê-sa-lô-ni-ca:
Thứ nhất là đức tin họ tăng trưởng, và thứ hai là tình thương của họ phong phú. Trong lá thư thứ nhất sứ đồ tỏ vẻ lo lắng về việc người Tê-sa-lô-ni-ca thiếu đức tin, ông viết:
10Đêm ngày chúng tôi khẩn thiết cầu xin Ngài cho phép chúng tôi được gặp mặt anh em, và bổ sung những gì còn khiếm khuyết trong đức tin anh em.
Thế nhưng có lẽ chỉ ít lâu sau, ông đã viết thư nói rằng đức tin họ đã tăng trưởng.
Trong lá thư thứ nhất ông viết:
12Xin Chúa khiến anh em càng gia tăng và chan chứa tình yêu thương với nhau và với mọi người, như chúng tôi đối với anh em,
Trong thư này ông cảm tạ Chúa về tình thương chan hòa của họ, như vậy là Chúa đã trả lời cầu nguyện của Phao-lô.
Tin Chúa không phải chỉ đọc Kinh Thánh, cầu nguyện hay siêng năng đi nhà thờ, mà đức tin cần được tăng trưởng. Nghĩa là tin Chúa nhiều hơn, biết Chúa rõ hơn, và bằng lòng sống theo nguyên tắc thánh khiết và thương yêu của Chúa.
Nguyễn Sinh