Bài 136: Cuộc đời và sứ điệp của Giăng
Đọc Lu-ca 3:1-20
1Năm thứ mười lăm dưới triều Sê-sa Ti-be-rơ — khi Pôn-xơ Phi-lát làm tổng đốc xứ Giu-đê; Hê-rốt làm vua chư hầu xứ Ga-li-lê; Phi-líp, em vua ấy, làm vua chư hầu xứ Y-tu-rê và Tra-cô-nít; Ly-sa-ni-a làm vua chư hầu xứ A-by-len;
2An-ne và Cai-phe làm thầy tế lễ thượng phẩm — thì có lời Đức Chúa Trời truyền cho Giăng, con Xa-cha-ri, trong hoang mạc.
3Giăng đi khắp các vùng lân cận sông Giô-đanh, rao giảng báp-têm về sự ăn năn để được tha tội,
4như lời đã chép trong sách tiên tri Ê-sai:“Có tiếng người kêu lên trong hoang mạc:Hãy dọn đường cho Chúa, làm thẳng các lối Ngài.
5Mọi thung lũng phải lấp cho đầy,
Mọi núi đồi phải ban cho thấp;
Đường cong quẹo phải sửa cho ngay,
Lối gập ghềnh phải làm cho phẳng;
6Và cả nhân loại sẽ thấy ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời.”
7Vì thế, Giăng nói với đoàn dân đến để ông làm báp-têm rằng: “Hỡi dòng giống rắn độc kia, ai đã báo cho các người biết để chạy trốn cơn thịnh nộ sắp đến?
8Vậy, hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn; đừng tự nhủ: ‘Áp-ra-ham là tổ phụ chúng tôi’; vì tôi nói với các người, Đức Chúa Trời có thể khiến những viên đá nầy trở thành con cháu cho Áp-ra-ham được.
9Cái rìu đã đặt kề gốc cây; cây nào không sinh quả tốt thì sẽ bị đốn và ném vào lửa.”
10Dân chúng hỏi Giăng: “Vậy chúng tôi phải làm gì?”
11Ông đáp: “Ai có hai áo hãy chia cho người không có; ai có thức ăn cũng nên làm như vậy.”
12Cũng có những người thu thuế đến để chịu báp-têm, hỏi rằng: “Thưa thầy, chúng tôi phải làm gì?”
13Ông bảo họ: “Đừng thu quá mức quy định.”
14Binh lính cũng hỏi: “Còn chúng tôi phải làm gì?” Ông trả lời: “Đừng hăm dọa hoặc vu khống ai để tống tiền, nhưng hãy bằng lòng về đồng lương của mình.”
15Tất cả dân chúng đang trông đợi và tự hỏi trong lòng: “Phải chăng Giăng là Đấng Christ?”
16Vì vậy, Giăng trả lời với mọi người: “Tôi làm báp-têm cho các người bằng nước; nhưng có một Đấng uy quyền hơn tôi sẽ đến, tôi không đáng mở quai dép cho Ngài. Ngài sẽ làm báp-têm cho các người bằng Đức Thánh Linh và lửa.
17Tay Ngài cầm nia để rê thật sạch sân lúa mình và thu lúa vào kho; nhưng rơm rạ thì đốt trong lửa chẳng hề tắt.”
18Giăng cũng dùng nhiều lời khuyên bảo khác mà rao giảng Tin Lành cho dân chúng.
19Nhưng khi Hê-rốt, vua chư hầu, bị Giăng quở trách về việc lấy Hê-rô-đia, vợ của em mình, và về tất cả các tội ác vua đã làm
20thì vua lại phạm thêm một tội ác nữa, là bỏ tù Giăng.
Câu căn bản: Giăng đi khắp các vùng lân cận sông Giô-đanh, rao giảng báp-tem về sự ăn năn để được tha tội. (Câu 3).
Suy niệm: Trong Hội Thánh thường gọi ông Giăng, người mở đường cho Chúa Cứu Thế là Giăng báp tít. Đó là gọi theo tiếng Anh và tiếng Pháp. Đúng theo tiếng Việt phải gọi là Giăng, người làm báp-tem, để phân biệt với Sứ đồ Giăng.
Giăng từ hoang mạc ra vùng lân cận sông Giô-đanh để kêu gọi dân chúng ăn năn, chịu báp tem để được tha tội. Giăng làm việc rao truyền Tin Mừng như thế trong một năm rồi bị vua chư hầu Hê-rốt bắt bỏ tù, vì Giăng trách vua về việc lấy Hê-rô-đia, vợ của em mình và các tội ác khác mà vua đã phạm. Giăng ở tù hai năm thì bị chém đầu do hai mẹ con Hê-rô-đia đòi hỏi vua. Cuộc đời hoạt động của Giăng như thế cũng chỉ có một năm, vì sau đó bị tù và bị giết. Giăng chết trước khi Chúa Giê-xu bị tử hình trên thập giá.
Giăng có một số môn đệ, nhưng ông đã bảo họ theo Chúa Cứu Thế khi Chúa xuất hiện.
Giăng hoạt động khắp vùng hạ lưu sông Giô-đanh, cũng là nơi mà tiên tri Ê-li sinh hoạt trong ngày cuối cùng dưới đất của ông, và được cất lên trời. (2 Các Vua 2:6-12).
Giăng kêu gọi dân chúng ăn năn tội và chịu báp tem, nhưng Giăng cho mọi người biết rằng làm người Do-thái và chịu báp tem cũng không bảo đảm được cứu (Câu 8 và Giăng 8:33-39; Rô-ma 2:28-29).
Giăng cho môn đệ của ông biết Chúa Giê-xu là Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng tẩy sạch tội lỗi nhân loại. (Giăng 1:29 Bản KT Diễn Ý).
Cuộc đời Giăng, người làm báp-tem rất ngắn ngủi, nhưng ông đã làm xong nhiệm vụ mở đường cho Chúa Cứu Thế.
Nguyễn Sinh