Đọc Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 6:10-21
Các con chớ dồn chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy, nhưng phải dồn chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu mối ten rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy. Vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
Suy niệm: Chúng ta đã nghiên cứu việc dồn chứa của cải ở dưới đất. Bài này xin nói về việc dồn chứa của cải ở trên trời.
Chúa dạy chúng ta đừng dồn chứa của cải ở dưới đất, đó là phương diện tiêu cực. Nhưng Chúa bảo phải dồn chứa của cải trên trời, đó là phương diện tích cực đối với của cải.
Việc chứa của cải ở trên trời có thể bị hiểu lầm là phải dâng tiền nhiều cho Hội Thánh hay là làm nhiều công quả. Có người không tin Chúa, nhưng vẫn muốn dâng tiền cho nhà thờ mỗi khi có các cuộc quyên góp vì cho rằng tiền dâng như thế đem lại phúc lành cho phần tâm linh của mình.
Thực ra Chúa không dạy phải đem tất cả tiền của dâng cho Chúa để được cứu rỗi, vì cứu rỗi chỉ nhờ lòng tin mà được. Không ai có thể mua cứu rỗi bằng tiền bạc. Hơn nữa, việc dâng tiền cho Chúa xuất phát từ lòng yêu Chúa.
Người nào không yêu Chúa mà muốn mua phúc lành, là hối lộ Chúa, thái độ ấy Chúa không bao giờ chấp nhận và cũng không ban phúc lành nào cả. Nói rõ hơn, Chúa không nghèo khó để cần loài người góp tiền cho Chúa, Chúa chỉ muốn biết tình thương của người tin Chúa có thể hiện bằng hành động không hay chỉ là lời nói ở môi miệng.
Chất chứa của cải trên trời được giảng giải rõ qua hai phần Kinh Thánh sau đây:
Lu-ca 16 là câu chuyện do chính Chúa Giê-xu kể về người đầy tớ quỷ quyệt, khi biết chủ sắp sa thải mình, đã cho những người mắc nợ chủ được viết lại giấy nợ với số nợ ít hơn, để khi mất việc, sẽ được những người này cứu giúp.
Kể xong câu chuyện này, Chúa Giê-xu kết luận: Hãy dùng của bất nghĩa mà kết bạn, để khi của ấy hết đi, họ tiếp các con vào nhà đời đời. Chúa bảo, con đời này trong việc thông công với người đồng đời mình khôn khéo hơn con sáng láng. Vì họ biết dùng của cải.
Chúa muốn dạy rằng: Nếu các con có tiền của, hãy dùng tiền bạc khôn ngoan khi sống trên đất, để khi vào nơi vinh quang, những người từng được hưởng ân huệ của các con sẽ đón mừng các con tại đó. Nghĩa là ta nên dùng các phương tiện mình có để đầu tư vào việc cứu người, đó chính là chất chứa của cải trên trời.
Phần Kinh Thánh thứ hai được ghi trong 1 Ti-mô-thê 6:17-19 như sau: Hãy răn bảo kẻ giàu ở thế gian nầy đừng kiêu ngạo, và đừng đặt hết hi vọng vào của cải không chắc chắn, nhưng hãy để lòng trông cậy nơi Đức Chúa Trời, là Đấng mỗi ngày ban mọi vật dư dật cho chúng ta được hưởng. Hãy răn bảo họ làm điều lành, làm nhiều việc phước đức, ban phát và phân chia của mình có, như vậy là dồn chứa về ngày sau một cái nền tốt và bền vững cho mình, để được cầm chắc sự sống thật.
Câu này nghĩa là: Nếu ta được phước hạnh và giàu có, hãy sử dụng sao cho hữu ích cho người khác, vì tình thương qua nghĩa cử là điều quý giá, còn lại vĩnh hằng.
Trong Ma-thi-ơ 25 Chúa cho thấy quang cảnh ngày ban thưởng của mỗi người, Chúa sẽ nói với một số người rằng:
Hỡi những người được Cha ta ban phước, hãy đến nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các con từ khi tạo dựng nên trời đất. Vì ta đói các con đã cho ta ăn, ta khát, các con đã cho ta uống; ta là khách lạ, các con tiếp rước ta; ta trần truồng, các con mặc cho ta; ta đau, các con thăm ta; ta bị tù, các con viếng ta. Sau đó vua kết luận: Ta cho các con biết điều này, hễ các con đã làm những việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn này của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy.
Như thế, khi ta cứu giúp những người nghèo khó trong đời là ta đã đầu tư của cải cho đời sống vĩnh hằng sau này.
Nguyễn Sinh