Đọc CVCSĐ 11
1Lúc ấy, các sứ đồ và các anh em ở Giu-đê nghe tin dân ngoại cũng đã tiếp nhận đạo Đức Chúa Trời.
2Khi Phi-e-rơ lên Giê-ru-sa-lem, những tín hữu chịu cắt bì chỉ trích ông rằng:
3“Ông đã vào nhà những kẻ không chịu cắt bì và ăn chung với họ!”
4Nhưng Phi-e-rơ bắt đầu giải thích cho họ trình tự mọi việc
5như sau: “Khi tôi đang cầu nguyện trong thành Giốp-bê thì chợt xuất thần và thấy một khải tượng: Có vật gì tựa như chiếc khăn lớn buộc bốn chéo từ trời sa xuống gần tôi.
6Tôi chăm chú quan sát, thấy trong đó có các loài vật bốn chân, các thú rừng, các loài bò sát và chim trời.
7Tôi nghe có tiếng phán: ‘Hỡi Phi-e-rơ, hãy trỗi dậy, làm thịt mà ăn.’
8Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế hay không tinh sạch chẳng bao giờ vào miệng con.’
9Nhưng tiếng từ trời phán với tôi lần thứ hai: ‘Chớ xem là ô uế vật gì Đức Chúa Trời đã làm cho tinh sạch.’
10Lời đó lặp lại ba lần, rồi tất cả đều được thu lên trời.
11Ngay lúc ấy, ba người ở thành Sê-sa-rê được sai đến với tôi, cũng đã đến nhà tôi đang ở.
12Thánh Linh bảo tôi phải đi với ba người ấy, đừng nghi ngờ gì cả. Sáu anh em đây cũng đồng đi với tôi, và chúng tôi bước vào nhà Cọt-nây.
13Người ấy thuật lại cho chúng tôi thể nào ông ta đã thấy một thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: ‘Hãy sai người đến thành Giốp-bê mời Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ.
14Người ấy sẽ nói cho ngươi những lời để nhờ đó ngươi và cả nhà ngươi sẽ được cứu rỗi.’
15Khi tôi bắt đầu nói thì Đức Thánh Linh giáng trên họ, cũng như lúc ban đầu Ngài đã giáng trên chúng ta.
16Tôi nhớ lại lời Chúa đã phán: ‘Giăng đã làm báp-têm bằng nước, nhưng các con sẽ được báp-têm bằng Đức Thánh Linh.’
17Vậy, nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cùng một quà tặng như Ngài đã ban cho chúng ta khi chúng ta tin Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, thì tôi là ai mà dám ngăn trở Đức Chúa Trời?”
18Khi họ nghe những lời ấy thì ngưng chỉ trích. Họ tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Như vậy, Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn năn cho các dân ngoại để họ được sự sống!”
19Bấy giờ, những người bị tản lạc do cơn bắt bớ xảy đến sau vụ Ê-tiên đi đến Phê-ni-xi, đảo Síp và An-ti-ốt, nhưng họ chỉ giảng đạo cho người Do Thái mà thôi.
20Tuy nhiên, một vài người trong số họ quê ở đảo Síp và Sy-ren đến An-ti-ốt cũng giảng Tin Lành cho cả người Hi Lạp nữa, rao truyền Chúa là Đức Chúa Jêsus cho họ.
21Tay Chúa ở với họ, nên có nhiều người tin nhận và trở lại cùng Chúa.
22Nghe tin ấy, Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem cử Ba-na-ba đến An-ti-ốt.
23Khi đến nơi và thấy ân điển Đức Chúa Trời thì ông vui mừng và thúc giục mọi người cứ vững lòng theo Chúa;
24vì Ba-na-ba là người tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và đức tin. Rất nhiều người tin theo Chúa.
25Sau đó, Ba-na-ba đi đến Tạt-sơ để tìm Sau-lơ;
26khi tìm được rồi, ông đưa Sau-lơ đến thành An-ti-ốt. Hai người nhóm họp với Hội Thánh và dạy dỗ nhiều người trong suốt một năm. Chính tại An-ti-ốt, người ta bắt đầu gọi các môn đồ là Cơ Đốc nhân.
27Trong những ngày đó, có mấy nhà tiên tri từ Giê-ru-sa-lem xuống An-ti-ốt.
28Một người trong số họ tên A-ga-bút đứng dậy bởi Thánh Linh báo trước rằng sẽ có nạn đói lớn xảy ra trên khắp đất; nạn đói nầy xảy ra dưới triều Cơ-lốt.
29Các môn đồ quyết định mỗi người tùy khả năng, gửi quà cứu trợ cho các anh em đang sống tại Giu-đê.
30Họ thực hiện việc ấy và gửi tặng phẩm đến các trưởng lão qua tay Ba-na-ba và Sau-lơ.
Câu căn bản: Vậy nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cũng một ơn như cho chúng ta, là kẻ đã tin đến Đức Chúa Giê-xu Christ, thì tôi là ai mà ngăn trở Đức Chúa Trời được? (Câu 17).
Suy niệm: Ta để ý thì thấy rằng các tín hữu người Do-thái lúc đó không phê bình Phi-e-rơ về việc giảng về Chúa Giê-xu cho người La-mã, nhưng chỉ trích ông ta về việc ăn chung với họ. Ăn chung là một việc làm mang tính chất chấp nhận và tương giao thân mật. Người Do-thái theo đúng luật đạo Do-thái là không được phép tiếp xúc với người ngoài Do-thái và tương giao với họ vì họ không phải là dân thánh và không chiụ lễ cắt bì như người Do-thái. Những người tín đồ Chúa Giê-xu khi ấy là người Do-thái và cho rằng phải trở thành người Do-thái trước khi trở thành tín đồ Chúa Giê-xu. Hội thánh ban đầu là hội thánh người Do- thái tin Chúa Giê-xu, và chưa có ai được Chúa cho biết như Phi-e-rơ. Người đạo Do-thái còn câu nệ rất nhiều trong cách sống chung với các dân tộc khác, vì họ tuân theo lệ luật thời Cựu Ước.
Khi một người tin Chúa Giê-xu thì Thánh Linh ngự vào đời sống người ấy, việc Thánh Linh ngự được coi là báp-tem gia nhập vào đại gia đình của Chúa. Thánh Linh không phân biệt ai cả. Người rao truyền Tin Mừng cũng cần lưu ý là Chúa không thiên vị ai cả, và nhiệm vụ của mỗi con dân Chúa là cho mọi người biết về Chúa để họ tin và được Chúa cứu. Chương trình của Chúa là cứu tất cả mọi người, không phân biệt ai cả.
Tuy nhiên mỗi người cần nhận được khải tượng từ nơi Chúa để biết phải bắt đầu từ đâu và từ ai. Ta để ý thì thấy rằng khải tượng mà Phi-e- rơ cũng như viên sĩ quan La-mã nhận được đều là vào lúc họ đang cầu nguyện. Như vậy ta cần dành thì giờ cầu nguyện với Chúa nếu ta muốn trở thành người Chúa dùng để rao truyền Tin Mừng cho đồng bào đồng loại.
Việc truyền giáo do tín hữu di tản đã tạo nhiều kết quả tốt, và Hội Thánh đã cử người đến xem xét và tìm cách hỗ trợ. An-ti-ốt cách Giê-ru- sa-lem 480 cây số về phía bắc, là một nơi khá xa, nhưng Hội Thánh vẫn đưa Ba-na-ba đi. Câu 24 mô tả Ba-na-ba là người thiện lành, Thánh Linh ngự trên ông và đức tin rất mạnh. Ba-na-ba sau đó đã tìm Sau-lơ và hai người hợp với hội thánh tại An-ti-ốt tổ chức dạy đạo và chăm sóc những người mới tin Chúa. Đây là công tác chăm sóc. Thông thường người ta nghĩ rằng chăm sóc là phải có người lui tới thăm hỏi và nhắc nhở đi nhà thờ. Nhưng Ba-na-ba và Sau-lơ là những người huấn luyện các tín hữu để họ biết Chúa rõ hơn và tập tành phục vụ Chúa. Đây cũng là nhiệm vụ của chúng ta đối với anh chị em mới tin nhận Chúa. Việc xưng người tin Chúa Giê-xu là Cơ-đốc-nhân là để phân biệt Hội Thánh của Chúa
Giê-xu và Do-thái-giáo, vì lúc ấy những người gốc Do-thái giáo vẫn còn chịu ảnh hưởng của đạo giáo này.
Trong phần Kinh Thánh này chúng ta thấy có một mẫu mực của Hội Thánh đầu tiên. Mẫu mực này gồm ba việc:
- Hội thánh chăm lo việc truyền giáo.
- Hội thánh quan tâm đến người mới tin Chúa và huấn luyện họ trong đường lối tin kính.
- Hội thánh quan tâm đến người gặp khó khăn qua thiên tai hay các nan đề khác.
Ba việc này lúc nào Hội Thánh cũng cần thực hiện để được vững mạnh và hữu ích cho Chúa.
Nguyễn Sinh