Thứ Bảy, Tháng Tư 20, 2024
No menu items!
spot_imgspot_imgspot_imgspot_img
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhBài 141 - Sự Chết Của Người Tin Chúa

Bài 141 – Sự Chết Của Người Tin Chúa

Đọc Kinh Thánh: 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-14

13Thưa anh em, chúng tôi không muốn anh em không biết về những người đã ngủ, để anh em không đau buồn như người khác không có hi vọng.

14Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những người ngủ trong Đức Chúa Jêsus đến với Ngài.

Suy niệm: Sứ đồ Phao-lô mở đầu phần này bằng câu:

13Thưa anh em, chúng tôi không muốn anh em không biết về những người đã ngủ, để anh em không đau buồn như người khác không có hi vọng.

Và ông kết luận: 18Vậy, anh em hãy dùng những lời nầy mà an ủi nhau.

Sứ đồ Phao-lô luôn luôn muốn người tin Chúa phải am hiểu những gì mình tin nhận, thiếu tri thức này sẽ làm cho đời tin kính trở nên khô hạn.

Điểm tương phản

13Thưa anh em, chúng tôi không muốn anh em không biết về những người đã ngủ, để anh em không đau buồn như người khác không có hi vọng.

Tại đây Thánh Phao-lô phân biệt hai hạng người: Những người tin Chúa và những người khác. Những người khác là những người không tin Chúa và không có hi vọng gì cả.

Hi vọng đây là hi vọng gặp lại người đã qua đời. Sự chết đem lại tuyệt vọng cho người đời, vì họ không có một trông mong nào bên kia nấm mồ cả.

Các triết gia trong đời cũng có đôi người ngụ ý rằng bên kia cõi chết còn có sự sống.  Chủ thuyết khắc kỷ cho rằng bên kia nấm mồ có một kinh nghiệm đặc biệt nào đó.  Nhưng đó chỉ là võ đoán, không có cơ bản nào cả.

Phái khoái lạc bảo rằng chết là hết.

Tương phản với tất cả Sứ đồ Phao-lô kêu lên: 55“Hỡi sự chết, sự đắc thắng của mầy ở đâu? Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?” 56Cái nọc của sự chết là tội lỗi, sức mạnh của tội lỗi là luật pháp. 57Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta sự đắc thắng nhờ Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ. (1 Cô-rinh-tô 15:55-57).

Bên ngoài Chúa Cứu Thế Giê-xu không ai có hi vọng gì sau nấm mồ cả, nhưng trong Chúa Giê-xu là đời sống vĩnh hằng.

Sứ đồ Phao-lô muốn bảo rằng: Trái lại với trần gian tuyệt vọng, tôi muốn anh chị em đừng buồn rầu như thể không có hi vọng gì.  Chúng ta, người tin Chúa, không buồn rầu tuyệt vọng như những người không tin Chúa Giê-xu.

Thánh Phao-lô bảo:

13Thưa anh em, chúng tôi không muốn anh em không biết về những người đã ngủ, để anh em không đau buồn như người khác không có hi vọng.

14Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những người ngủ trong Đức Chúa Jêsus đến với Ngài.

Ta để ý thì thấy ông phân biệt:  Những người đã ngủ  và   Chúa Giê-xu đã chết. 

Đây là hai quan niệm về cái chết của Kinh Thánh Tân Ước:

  1. Một kinh nghiệm tự nhiên vào cuối cuộc đời, một chuyển đoạn sau đó mỗi người tiến đến chỗ ở vĩnh hằng với Chúa.
  2. Quan niệm thứ hai, chết là một kinh nghiệm kinh hoàng, kết quả của tội ác và quả trái của cuộc nổi loạn, phản nghịch, một điều đáng sợ và kinh hãi.

Nói về Chúa Giê-xu thánh Phao-lô viết:  Chúa Giê-xu đã chết thật, Ngài không ngủ.

Chúa mang lấy cực hình của cái chết, hậu quả của tội ác, tội ác của chúng ta.  Chúa đã kinh nghiệm tất cả nỗi kinh hoàng của cái chết.  Nhưng đối với chúng ta, người tin nhận Chúa, nỗi kinh hoàng đó đã mất, nỗi khổ đau đã được cởi bỏ.  Cái chết của chúng ta được miêu tả là giấc ngủ đơn giản.

Khi ngủ tức là có lúc sẽ thức dậy. Mỗi  đêm ngủ khi thức dậy ta thấy một ngày mới.  Đối với con dân Chúa, ngày mới đó ló dạng ở nơi mộ phần.

Người con của Chúa sẽ thức giấc trong một thế giới vĩnh hằng, ánh sáng vĩnh hằng, niềm vui bất tận và với Chúa Giê-xu.

 Nguyễn Sinh

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN