Thứ Năm, Tháng Tư 25, 2024
No menu items!
spot_imgspot_imgspot_imgspot_img
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhTìm Hiểu Kinh Thánh - Ma-quỷ

Tìm Hiểu Kinh Thánh – Ma-quỷ

Ma-quỷ là gì và ma-quỷ từ đâu xuất phát ra? Ảnh hưởng của ma quỷ có quan hệ gì đến bệnh tâm thần của con người hay không? Người tin Chúa có còn bị ma-quỷ tác động hay không?

Đã có thời gian ma-quỷ được coi như là phần sót lại của mê tín dị đoan và phải nhờ sức mạnh của lý luận mà chế ngự. Nhưng ý nghĩ này hoàn toàn trái ngược với lời dạy trong Kinh thánh Tân Ước với bao nhiêu trường hợp chính Chúa Giê-xu đối đầu với ma-quỷ thực sự. Ngay cả việc mê tín dị đoan về ma-quỷ cũng phải được giải thích trong ánh sáng của Kinh thánh.

Kinh thánh Tân Ước cho biết ma-quỷ là một phần sáng tạo vô hình của đấng Tạo hóa nhằm cản trở công việc của Ngài và chính Chúa Giê-xu có uy quyền để chế trị chúng.

Trong Kinh thánh Cựu Ước, ma-quỷ được gọi là ác thần đã gây ra những thái độ khác thường như:

  1. Ước muốn báo thù: Các Quan Xét 9:23: “Đức Chúa Trời sai một ác thần gây sự bất hòa giữa A-bi-mê-léc và người Si-chem, khiến người Si-chem chống lại A-bi-mê-léc.
  2. Gây Rối lọan tâm thần: 1 Sa-mu-ên16: 14-16: “Thần của Đức Giê-hô-va lìa khỏi Sau-lơ, Đức Giê-hô-va sai một ác thần quấy rối ông. Triều thần của Sau-lơ nói với vua: “Nầy, có một ác thần mà Đức Chúa Trời sai đến quấy rối bệ hạ. Xin chúa chúng tôi hãy truyền cho bề tôi đang đứng chầu trước mặt chúa tìm một người biết đánh đàn hạc, để khi nào Đức Chúa Trời sai ác thần đến, thì người đó sẽ đánh đàn, và chúa sẽ được khuây khỏa.”
  3. Gây ảnh hưởng đến lời nói của một tiên tri giả mạo: 1 Các Vua 21-23:” Bấy giờ, có một thần ra đứng trước mặt Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: ‘Tôi sẽ đi dụ ông ấy.’ Đức Giê-hô-va hỏi: ‘Dụ cách nào?’ Thần ấy thưa: ‘Tôi sẽ đi và làm một thần nói dối trong miệng những nhà tiên tri của ông ấy.’ Đức Giê-hô-va phán: ‘Phải, ngươi sẽ dụ nó được. Hãy đi và làm như ngươi đã nói.’Vậy bây giờ, kìa, Đức Giê-hô-va đã đặt một thần nói dối trong miệng các nhà tiên tri của vua, vì Đức Giê-hô-va đã định giáng họa cho vua.”

Trong Kinh thánh Tân Ước cũng có hoạt động của loại ác thần đó: như trong 1 Ti-mô-thê 4:1-2 đã ghi:

Thánh Linh phán rõ ràng rằng trong thời kỳ cuối cùng sẽ có một số người chối bỏ đức tin, chạy theo các thần lừa dối và giáo lý của ma quỷ   2bởi luận điệu đạo đức giả của những kẻ nói dối mà lương tâm đã chai lì.

Sự tồn tại của một ác quỷ chống nghịchchủ quyền của Chúa được Kinh thánh Cựu Ước ghi trong Ê-sai 14:12-15 như sau:

Hỡi sao mai, con trai của rạng đông,  sao ngươi từ trời rơi xuống!  Hỡi kẻ đánh bại các nước, sao ngươi bị hạ xuống đất! Chính ngươi đã nói trong lòng rằng: “Ta sẽ lên trời, Ta sẽ nhấc ngai ta lên cao hơn các ngôi sao của Đức Chúa Trời.Ta sẽ ngồi trên núi hội kiến xa tít về phương bắc. Ta sẽ lên cao hơn các đám mây, làm cho ta giống Đấng Rất Cao.” Nhưng ngươi phải bị đem xuống âm phủ, xuống tận đáy vực sâu!

Ê-xê-chi-ên 28: 11-19 cũng ghi:

Lại có lời Đức Giê-hô-va phán với tôi: Hỡi con người, hãy làm một bài ai ca về vua Ty-rơ và nói với vua ấy rằng: Chúa Giê-hô-va phán:‘Ngươi trở thành một kiểu mẫu, về sự khôn ngoan và vẻ đẹp toàn hảo. Ngươi vốn ở trong Ê-đen, là vườn của Đức Chúa Trời. Ngươi đã có đủ mọi thứ ngọc báu, là ngọc mã não, ngọc vàng lợt, ngọc kim cương, ngọc thủy thương, ngọc sắc biếc, ngọc bích,Ngọc sắc chàm, ngọc sắc xanh, ngọc hồng lựu và vàng nữa. Nghề làm ra trống cơm và ống sáo thuộc về ngươi, từ ngày ngươi mới được dựng nên đã chuẩn bị sẵn rồi. Ngươi là một chê-rúp được xức dầu đang che phủ; Ta đã lập ngươi lên trên núi thánh của Đức Chúa Trời; ngươi đã đi dạo giữa các hòn đá sáng như lửa. Đường lối ngươi trọn vẹn, từ ngày ngươi được dựng nên, cho đến khi thấy sự gian ác trong ngươi.

Khi buôn bán thạnh lợi, ngươi càng trở nên bạo ngược, và phạm tội; vì thế, Ta đã xô ngươi như là vật ô uế xuống khỏi núi Đức Chúa Trời; hỡi chê-rúp che phủ kia, Ta diệt ngươi giữa các hòn đá sáng như lửa! Lòng ngươi kiêu ngạo vì vẻ đẹp ngươi, và vinh quang của ngươi làm hư hỏng sự khôn ngoan mình. Ta đã xô ngươi xuống đất, đặt ngươi trước mặt các vua, làm trò cho họ xem. Ngươi đã làm ô uế nơi thánh ngươi, bởi tội ác chất chồng, và bởi sự buôn bán không chính trực của ngươi. Vì thế, Ta đã khiến lửa ra từ giữa ngươi thiêu nuốt ngươi, và Ta đã làm cho ngươi trở nên tro trên đất trước mặt mọi kẻ xem thấy. Tất cả những kẻ biết ngươi trong các dân sẽ kinh khủng về ngươi. Ngươi đã trở nên một điều kinh khiếp, và ngươi sẽ vĩnh viễn không còn nữa.”

Kẻ phản nghịch này trong Kinh thánh Tân Ước nói rõ tên nó là Sa-tan. Trong Kinh thánh Cựu Ước cũng ghi về nó rõ ràng như:

1 Sử ký 21:1 Sa-tan nổi lên chống lại Y-sơ-ra-ên nên xúi giục Đa-vít kiểm tra dân số.”

Gióp chương 1 và 2

1Tại xứ Út-xơ có một người tên là Gióp. Ông là một người trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và tránh xa điều ác. 2Ông có bảy con trai và ba con gái. 3Tài sản ông gồm có: Bảy nghìn chiên, ba nghìn lạc đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái và rất nhiều đầy tớ. Ông là người giàu có nhất trong các dân tộc Đông phương. 4Các con trai ông thường thay phiên nhau mở tiệc tùng, hết nhà nầy sang nhà khác và sai mời ba chị em gái đến ăn uống chung với mình. 5Sau những ngày tiệc tùng, Gióp cho gọi các con về để làm lễ thanh tẩy chúng. Ông thức dậy sớm và dâng tế lễ thiêu cho mỗi người con, vì ông thầm nghĩ: “Biết đâu các con ta đã phạm tội và trong lòng phỉ báng Đức Chúa Trời.” Gióp thường xuyên làm như vậy.

6Một ngày kia, các thiên sứ của Đức Chúa Trời đến trình diện Đức Giê-hô-va. Sa-tan cũng đến với họ. 7Đức Giê-hô-va hỏi Sa-tan“Ngươi từ đâu đến?” Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va: “Tôi đi nơi nầy nơi kia trên đất, dạo quanh khắp đó đây.” 8Đức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan: “Ngươi có để ý đến Gióp, đầy tớ của Ta không? Trên thế gian nầy chẳng có ai được như Gióp; một người trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và tránh xa điều ác.” 9Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va: “Lẽ nào Gióp kính sợ Đức Chúa Trời vô cớ sao? 10Chẳng phải chính Ngài đã dựng hàng rào bảo vệ quanh ông ta và gia đình cùng mọi sản vật của ông ta đó sao? Ngài đã ban phước trên công việc của tay ông ta và làm cho của cải ông ta lan tràn khắp đất. 11Nhưng bây giờ Chúa thử giơ tay đánh vào tất cả những gì thuộc về ông ta, xem ông ta có phỉ báng Chúa ra mặt không!”

12Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan:“Nầy, Ta giao mọi vật thuộc về Gióp vào tay ngươi, nhưng không được tra tay vào người Gióp.” Sa-tan liền rút lui khỏi sự hiện diện của Đức Giê-hô-va. 13Một hôm, khi các con trai và con gái của Gióp đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà người anh cả, 14một sứ giả đến báo tin cho Gióp: “Khi bò đang cày, lừa đang ăn cỏ bên cạnh 15thì dân Sê-ba xông vào và cướp đi hết. Chúng còn dùng gươm giết sạch các đầy tớ, chỉ một mình tôi chạy thoát về báo tin cho ông.” 16Người nầy còn đang nói thì một người khác đến báo: “Lửa của Đức Chúa Trời từ trên trời đã giáng xuống thiêu rụi cả bầy chiên và các đầy tớ, chỉ một mình tôi chạy thoát về báo tin cho ông.” 17Người nầy còn đang nói thì một người khác chạy đến báo: “Dân Canh-đê chia làm ba toán xông vào lạc đà và cướp đi hết. Chúng còn dùng gươm giết sạch các đầy tớ, chỉ một mình tôi chạy thoát về báo tin cho ông.” 18Người nầy còn đang nói thì một người khác lại chạy đến báo: “Các con trai con gái ông đang ăn uống tại nhà người anh cả, 19thình lình có một ngọn gió lớn từ phía bên kia hoang mạc thổi đến làm bốn góc nhà rung rinh rồi sập xuống, đè chết các người trẻ tuổi, chỉ một mình tôi thoát chết về báo tin cho ông.”

20Gióp liền trỗi dậy, xé áo mình và cạo đầu rồi sấp mình xuống đất mà thờ lạy 21và nói:“Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹTôi cũng sẽ trần truồng trở về;Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi;Đáng chúc tụng danh Đức Giê-hô-va!” 22Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội và chẳng nói điều gì xúc phạm đến Đức Chúa Trời.

Xa-cha-ri   3:1-2

1Đức Giê-hô-va lại cho tôi thấy thầy tế lễ thượng phẩm Giê-hô-sua đang đứng trước mặt thiên sứ Đức Giê-hô-va, và Sa-tan đứng bên phải ông để tố cáo ông.

2Đức Giê-hô-va nói với Sa-tan: “Hỡi Sa-tan, Đức Giê-hô-va quở trách ngươi! Đức Giê-hô-va, Đấng lựa chọn Giê-ru-sa-lem, quở trách ngươi! Chẳng phải người nầy là que củi đang cháy được kéo ra khỏi lửa sao?” 

Kinh thánh không định nghĩa rõ về ma-quỷ, thành ra nguồn gốc của ma-quỷ không có câu trả lời. Ma-quỷ dường như là các thiên sứ đã thay vì phụng sự Chúa, đã phục vụ một kẻ phản loạn là Sa-tan. Các phần Kinh thánh sau đây giải thích rõ:

Ma-thi-ơ 25:41Khải Huyền 12:7-9:

41Kế đó, Ngài phán với những người ở bên trái rằng: ‘Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, hãy lui ra khỏi Ta, đi vào lửa đời đời đã chuẩn bị sẵn cho quỷ vương và những quỷ sứ của nó.

7Lúc ấy có một trận chiến xảy ra ở trên trời: Mi-ca-ên và các thiên sứ của mình giao chiến với con rồng; con rồng với các sứ giả của nó cũng đánh trả. 8Nhưng chúng không thắng được, và không còn tìm thấy chỗ của chúng ở trên trời nữa.9Con rồng lớn bị ném xuống, tức là con rắn xưa, được gọi là ma quỷ hay Sa-tan, kẻ lừa dối cả nhân loại. Nó đã bị ném xuống đất; các sứ giả của nó cũng bị ném xuống với nó.

Trong bốn sách Phúc âm cho biết chính Chúa Cứu Thế Giê-xu triệt hạ Sa-tan và có uy quyền trên nó. Sự triệt hạ Sa-tan là một dấu hiệu rõ ràng về Nước Đức Chúa Trời đã đến gần. Các phần Phúc âm sau đây nói về Sa-tan:

Lu-ca 10:17-19:

Bảy mươi môn đồ vui mừng trở về thưa rằng: Lạy Chúa, trong danh Chúa, các quỷ phải chịu khuất phục chúng con. 18Đức Chúa Jêsus phán với họ: Ta đã thấy quỷ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19Nầy, Ta đã ban cho các con thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân. Chẳng điều gì làm hại các con được.”

Giăng 12:41: “Bây giờ là lúc thế gian bị phán xét, và kẻ cai trị thế gian nầy sẽ bị truất phế.

Giăng 14:30: “ta sẽ không còn nói nhiều với các con nữa, vì kẻ cai trị thế gian nầy đang đến. Nó chẳng có quyền hành gì trên Ta”

Giăng 16:11: “về sự phán xét, vì kẻ cai trị thế gian nầy đã bị phán xét.”

Trong Ma-thi-ơ 12:24Mác 3:21-23 Sa-tan còn được gọi là Bê-ên-xê-bun tức là kẻ cầm đầu ma-quỷ:

Nhưng khi nghe vậy những người Pha-ri-si lại bảo: “Người nầy không thể nào đuổi được quỷ, nếu không nhờ quỷ vương Bê-ên-xê-bun. Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng của họ nên phán: “Vương quốc nào tự chia rẽ sẽ bị sụp đổ, một thành hay một nhà nào tự chia rẽ sẽ không đứng vững. Nếu Sa-tan đuổi Sa-tan, ấy là tự nó chia rẽ; vương quốc nó làm sao đứng vững được?”

Người nhà của Ngài nghe vậy liền tìm đến để giữ Ngài lại, vì người ta nói rằng “Ngài đã bị mất trí. Các thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem xuống lại nói: “Người nầy bị Bê-ên-xê-bun ám, và nhờ quyền của quỷ vương mà đuổi quỷ. Đức Chúa Jêsus gọi họ đến, dùng ẩn dụ mà nói: “Sa-tan có thể tự đuổi Sa-tan được sao?”

Một điều ta nên nhận xét là dù Sa-tanquỷ vương, nhưng nó không có uy quyền bằng Chúa. Sa-tan đối nghịch với thiên sứ trưởng Mi-ca-ên.

Giu-đe câu 9Khải Huyền 12:7:

9Ngay cả khi thiên sứ trưởng Mi-ca-ên tranh luận với ma quỷ lúc tranh chấp xác của Môi-se cũng không dám lấy lời phạm thượng nào để phán xét, mà chỉ nói:“Cầu Chúa quở trách ngươi.”

“7Lúc ấy có một trận chiến xảy ra ở trên trời: Mi-ca-ên và các thiên sứ của mình giao chiến với con rồng; con rồng với các sứ giả của nó cũng đánh trả.”

Vì Sa-tan không có uy quyền bằng Chúa, nên số phận sa bại của nó là chắc chắn như Khải Huyền 20:9-10:

Chúng tràn ra khắp đất, vây trại của các thánh đồ và thành được yêu quý. Nhưng lửa từ trời xuống thiêu hủy chúng.Còn ma quỷ là kẻ lừa dối họ bị ném vào hồ lửa lưu huỳnh, trong đó đã có con thú và kẻ tiên tri giả. Họ sẽ bị đau đớn cả ngày lẫn đêm cho đến đời đời.”

Trong Kinh thánh Tân Ước một số người được coi là có ma quỷ ám.

Ma-thi-ơ 8: 18-32 ghi:

Khi sang bờ bên kia, vào địa phận dân Ga-đa-ra, Đức Chúa Jêsus gặp hai người bị quỷ ám từ các mồ mả đi ra; chúng rất hung dữ, đến nỗi không ai dám đi qua đường đó. Chúng gào lên: Hỡi Con Đức Chúa Trời, chúng tôi có liên can gì với Ngài? Có phải Ngài đến đây để làm khổ chúng tôi trước hạn định không? Bấy giờ cách đó không xa, có một đàn heo rất đông đang ăn. Các quỷ van xin Đức Chúa Jêsus: Nếu Ngài đuổi chúng tôi ra, xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo kia. Ngài bảo: “Đi đi!” Các quỷ liền lìa khỏi hai người đó và nhập vào đàn heo. Tức thì cả đàn từ triền dốc lao xuống biển, chết chìm hết.”

Ma-thi-ơ 9:32-33:

Khi rời nơi ấy, người ta đem đến cho Ngài một người câm bị quỷ ám. Quỷ bị đuổi ra và người câm nói được. Dân chúng rất kinh ngạc, nói rằng: “Chưa bao giờ thấy một việc như vậy ở Y-sơ-ra-ên.”

Mác 7:24-30:

Từ đó, Đức Chúa Jêsus lên đường đi đến địa phận thành Ty-rơ và thành Si-đôn. Ngài vào một nhà kia và không muốn ai biết mình ở đó, nhưng không thể giấu được. Một phụ nữ kia có con gái bị uế linh ám, vừa nghe nói về Ngài, lập tức đến phủ phục dưới chân Ngài. Bà là người Hi Lạp, gốc Sy-rô-phê-ni-xi. Bà xin Ngài đuổi quỷ ra khỏi con gái mình. Đức Chúa Jêsus bảo bà: Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì lấy bánh của con cái mà ném cho chó ăn là điều không phải lẽ. Nhưng bà thưa rằng: Lạy Chúa, đúng là vậy, nhưng mấy con chó dưới bàn cũng được ăn những miếng bánh vụn của con cái. Ngài phán: Con về đi, bởi lời con vừa nói mà quỷ đã ra khỏi con gái con rồi. Về đến nhà, bà thấy con mình nằm trên giường, và quỷ đã ra khỏi.

Mác 9:17-29:

Một người trong đám đông trả lời: Thưa Thầy, tôi đem con trai tôi đến cho Thầy. Cháu bị quỷ câm ám, mỗi lần quỷ nhập vào thì vật cháu ngã xuống, làm cho sùi bọt mép, nghiến răng rồi cứng đờ người ra. Tôi đã nhờ các môn đồ Thầy đuổi quỷ ấy, nhưng họ không đuổi được. Đức Chúa Jêsus nói: Hỡi thế hệ vô tín kia, Ta sẽ phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ còn chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ? Hãy đem đứa trẻ đến cho Ta. Họ đem đứa trẻ đến cho Ngài. Vừa thấy Đức Chúa Jêsus, quỷ lập tức vật mạnh đứa trẻ, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi bọt mép. Đức Chúa Jêsus hỏi người cha: Cháu bị thế nầy đã bao lâu rồi? Người cha thưa: Từ khi cháu còn bé. Quỷ đã nhiều lần ném cháu vào lửa, vào nước, để giết cháu đi. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho!

23Đức Chúa Jêsus đáp: “Sao lại nói ‘nếu Thầy có thể làm được’? Ai tin thì mọi việc đều được cả. Cha đứa trẻ liền la lên rằng: Tôi tin, xin giúp cho sự vô tín của tôi! Khi thấy đoàn dân đổ xô đến, Đức Chúa Jêsus quở trách quỷ và phán: Quỷ câm và điếc kia, Ta ra lệnh cho mầy phải rời khỏi đứa trẻ nầy, không được nhập vào nó nữa! Quỷ rú lên, quật mạnh đứa trẻ rồi ra khỏi; đứa trẻ trông như một xác chết, nên nhiều người nói rằng: “Nó chết rồi! Nhưng Đức Chúa Jêsus nắm tay đứa trẻ, đỡ nó lên, và nó đứng dậy.Khi Đức Chúa Jêsus đã vào trong nhà rồi, các môn đồ hỏi riêng Ngài: Tại sao chúng con không thể đuổi được quỷ ấy? Ngài đáp: “Nếu không cầu nguyện thì chẳng ai đuổi thứ quỷ ấy ra được.”

Các trường hợp quỷ hành động kể trên gọi là bị quỷ ám, vì chúng không chiếm ngự các con người ấy, nhưng chỉ gây cho có thái độ khác thường.

Chúa Giê-xu rõ ràng là có quyền năng trên ma-quỷ, như câu chuyện ghi trong Phúc âm Mác 5:1-19 sau đây:

Đức Chúa Jêsus cùng các môn đồ sang đến bờ biển bên kia, trong miền Giê-ra-sê. Khi Ngài bước ra khỏi thuyền, lập tức có một người bị uế linh ám từ nghĩa địa chạy đến trước mặt Ngài. Người nầy sống giữa các mồ mả, dù dùng xiềng cũng không ai giữ anh ta được. Nhiều lần bị cùm chân, xiềng tay, nhưng anh ta đều bẻ xiềng tháo cùm, không ai đủ sức chế ngự được. Cả ngày lẫn đêm anh ta cứ lang thang hết nghĩa địa đến đồi núi, la hét, rồi lấy đá đánh bầm mình. Khi thấy Đức Chúa Jêsus từ đằng xa, anh ta chạy đến, sấp mình trước mặt Ngài và kêu lên: Lạy Jêsus, Con Đức Chúa Trời Chí Cao, tôi có liên can gì với Ngài? Nhân danh Đức Chúa Trời tôi xin Ngài đừng làm khổ tôi. Vì Đức Chúa Jêsus vừa phán: Hỡi uế linh, hãy ra khỏi người nầy. Rồi Ngài lại hỏi: Ngươi tên gì? Uế linh đáp: Tên tôi là ‘Quân đoàn’ vì chúng tôi đông lắm. Uế linh lại van xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi miền đó. Bấy giờ có một đàn heo rất đông đang ăn trên sườn đồi. Các uế linh van nài: Xin Ngài cho chúng tôi nhập vào đàn heo kia. Đức Chúa Jêsus cho phép. Các uế linh ra khỏi người ấy và nhập vào đàn heo. Cả đàn khoảng hai nghìn con, từ triền dốc lao xuống biển và chết chìm trong đó.

Những người chăn heo chạy trốn và đồn tin ấy ra khắp thành thị, thôn quê; dân chúng kéo đến để xem điều gì đã xảy ra. Khi đến chỗ Đức Chúa Jêsus, họ thấy người đã từng bị quỷ “Quân đoàn” ám đang ngồi đó, mặc quần áo và tâm trí tỉnh táo thì họ sợ hãi lắm. Những người đã chứng kiến sự việc thuật cho họ nghe chuyện gì đã xảy đến cho người bị uế linh ám và cho đàn heo. Họ nài xin Ngài rời khỏi địa phận mình. Khi Ngài xuống thuyền, người vốn bị quỷ ám xin được theo Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus từ chối và bảo: “Hãy về nhà, đến với những người thân và thuật lại cho họ những điều lớn lao mà Chúa đã làm cho con, và Ngài đã thương xót con như thế nào.”

Ta cũng thấy các Phúc âm phân biệt rõ nạn nhân bị quỷ ám hay bị bệnh tật.  Các môn đệ làm việc đuổi quỷ nhưng cũng chữa bệnh bằng cách xức dầu nữa:

Mác 6:13 ghi: “Họ đã đuổi nhiều quỷ, xức dầu và chữa lành nhiều người bệnh.”‘

Các sứ đồ được ban cho quyền năng để trừ quỷ, đó cũng là một nhiệm vụ của họ.

Mác 3:14-15: “Ngài lập mười hai người, gọi là sứ đồ, để ở với Ngài, sai họ đi truyền giảng, và ban cho họ thẩm quyền đuổi quỷ.

Trong quan điểm của Kinh Thánh Tân Ước người tin Chúa không cần phải quan tâm nhiều đến sự có mặt của quỷ dữ. Nhưng người tin Chúa là tham gia vào một cuộc chiến tranh với các quyền lực tâm linh, để ứng phó với các quyền lực này sứ đồ Phao-lô đã liệt kê ra một số vũ khí trong thư Ê-phê-sô 6: 12-18 như sau:

Vì chúng ta chiến đấu, không phải chống lại thịt và máu, nhưng chống lại các quyền thống trị, các thế lực, các kẻ nắm quyền bá chủ thế giới mờ tối nầy, và các thần dữ ở các nơi trên trời. Vì vậy, hãy trang bị mọi khí giới của Đức Chúa Trời, để trong ngày tai họa, anh em có thể chống cự lại; và khi chiến thắng mọi sự rồi, anh em được đứng vững vàng. Vậy, hãy đứng vững, đeo thắt lưng bằng chân lý, mặc áo giáp công chính, mang giày bằng sự sẵn sàng của Tin Lành bình an, luôn luôn dùng đức tin làm thuẫn; nhờ đó anh em có thể dập tắt được mọi tên lửa của ma quỷ. Hãy đội mũ của sự cứu rỗi và cầm gươm của Thánh Linh, là lời Đức Chúa Trời. Hãy thường xuyên dùng mọi lời khẩn nguyện, nài xin, mà cầu nguyện trong Thánh Linh. Để đạt mục tiêu nầy, hãy kiên trì, tỉnh thức, và cầu nguyện cho tất cả các thánh đồ.

Vì con dân Chúa có Thánh Linh của Chúa Giê-xu trong đời sống:

Rô-ma 8:9-17; 1 Cô-rinh-tô 12:7:

Nhưng nếu Thánh Linh của Đức Chúa Trời thật sự ở trong anh em thì anh em không sống theo xác thịt, mà sống theo Thánh Linh; còn ai không có Thánh Linh của Đấng Christ thì người ấy chẳng thuộc về Ngài. Vậy, nếu Đấng Christ ở trong anh em thì dù thân thể anh em chết vì tội lỗi, tâm linh anh em vẫn sống nhờ sự công chính. Nếu Thánh Linh của Đấng đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại từ cõi chết ở trong anh em, thì Đấng đã khiến Đấng Christ sống lại từ cõi chết cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài đang ở trong anh em mà ban sự sống cho thân thể hay chết của anh em. Thưa anh em, chúng ta không mắc nợ xác thịt để sống theo xác thịt. Vì nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; nhưng nếu anh em nhờ Thánh Linh làm cho chết công việc của thân thể thì anh em sẽ sống. Vì tất cả những ai được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời. Thật vậy, anh em đã không nhận lấy tinh thần làm nô lệ để cứ sống trong sự sợ hãi, nhưng đã nhận lấy tinh thần làm con nuôi, và nhờ đó, chúng ta gọi rằng: “A-ba! Cha!” Chính Thánh Linh làm chứng với tâm linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. Nếu là con cái thì chúng ta cũng là người thừa kế, vừa là người thừa kế của Đức Chúa Trời vừa là người cùng thừa kế với Đấng Christ; nếu chúng ta thật sự cùng chịu khổ với Ngài thì chúng ta sẽ cùng được vinh quang với Ngài.”

Để giữ tôi khỏi kiêu ngạo về những mặc khải diệu kỳ nầy, một cái dằm đã đâm vào xác thịt tôi; một sứ giả của Sa-tan đã đánh tôi để tôi đừng kiêu ngạo.”

Trong việc chữa trị bệnh, người tin Chúa cần kinh nghiệm để phân biệt đâu là bị quỷ ám, đâu là bệnh tâm thần. Chúa Thánh Linh là Đấng sẽ khải thị cho chúng ta để phân biệt cho rõ.

Nguyễn Sinh

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN