Đọc Kinh Thánh: Giăng 20:24-31
24Lúc Đức Chúa Jêsus đến thì Thô-ma gọi là Đi-đim, một trong mười hai sứ đồ, không có ở đó với họ.
25Các môn đồ khác nói với ông: “Chúng tôi đã thấy Chúa.” Nhưng Thô-ma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu tôi không đặt ngón tay tôi vào chỗ dấu đinh, và không đặt bàn tay tôi vào sườn Ngài thì tôi sẽ không tin.”
26Tám ngày sau, các môn đồ lại họp trong nhà, Thô-ma cũng có ở đó với họ. Dù các cửa đều đóng, Đức Chúa Jêsus đến đứng giữa họ và nói: “Bình an cho các con!”
27Rồi Ngài bảo Thô-ma: “Hãy đặt ngón tay con vào đây và xem bàn tay Ta. Hãy đưa bàn tay con ra và đặt vào sườn Ta. Đừng vô tín, nhưng hãy tin!”
28Thô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa của con và Đức Chúa Trời con!”
29Đức Chúa Jêsus nói: “Có phải vì thấy Ta nên con tin chăng? Phước cho những người không thấy mà tin!”
30Đức Chúa Jêsus còn làm nhiều dấu lạ khác trước mặt các môn đồ mà không ghi chép trong sách nầy.
31Nhưng các việc nầy được ghi chép để anh em tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, và để khi anh em tin thì nhờ danh Ngài mà được sự sống.
Câu căn bản: 28Thô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa của con và Đức Chúa Trời con!”
Suy niệm: Môn đệ Thô-ma cũng như các môn đệ khác của Chúa Giê-xu, đó là tuyên bố sẽ không bỏ Chúa và chết sống cùng Ngài, nhưng khi Chúa bị đóng đinh trên thập giá, Thô-ma cũng chạy trốn đâu mất. Khi Chúa Phục sinh xuất hiện trước các môn đệ lần thứ nhất, Thô-ma không có mặt. Nhưng các môn đệ kia sau khi nghe Chúa dạy về sự tha thứ, đã tìm gặp Thô-ma và báo tin vui là Chúa đã xuất hiện và gặp gỡ họ. Thô-ma không tin mà còn bảo: “Nếu tôi không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu tôi không đặt ngón tay tôi vào chỗ dấu đinh, và không đặt bàn tay tôi vào sườn Ngài thì tôi sẽ không tin.”Thô-ma phải trực tiếp gặp Chúa, đặt tay lên các vết thương của Chúa thì ông mới tin.
Tám ngày sau đó, các môn đệ đang ở trong nhà, có cả Thô-ma, các cửa đóng chặt như trước, nhưng Chúa Phục sinh vẫn xuất hiện. Chúa đến ngay với Thô-ma, nhắc lại lời Thô-ma đã nói và bảo: “Hãy đặt ngón tay con vào đây và xem bàn tay Ta. Hãy đưa bàn tay con ra và đặt vào sườn Ta. Đừng vô tín, nhưng hãy tin!”
Vì nghe Chúa nhắc lại câu nói của chính mình, Thô-ma tuyên bố: “Lạy Chúa của con và Đức Chúa Trời con!”
Câu nói của Chúa sau đó đáng cho mỗi chúng ta ngày nay ghi nhớ: “Có phải vì thấy Ta nên con tin chăng? Phước cho những người không thấy mà tin!”
Chúng ta có ước vọng như Thô-ma chăng? Hay vẫn tin Chúa Phục Sinh dù chưa bao giờ gặp Ngài?
Chúng ta có phước vì không thấy mà vẫn tin. Cảm ơn Chúa. Ngày nay Chúa đang sống trong tâm hồn mỗi chúng ta là một phước hạnh, vì hễ ai tin Chúa Giê-xu phục sinh thì Ngài ngự vào tâm hồn người ấy.
Cảm tạ Chúa vì Ngài biết mọi nỗi nghi ngờ của chúng ta nên đáp ứng như với Thô-ma ngày xưa vậy.
Nguyễn Sinh