Đọc Kinh Thánh: 1 Giăng 1:3-4
3Chúng tôi lấy điều đã thấy, đã nghe mà công bố cho anh em để anh em có được sự tương giao với chúng tôi; còn chúng tôi vẫn có sự tương giao với Đức Chúa Cha, và với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ.
4Chúng tôi viết điều nầy cho anh em để niềm vui của chúng ta được trọn vẹn.
Suy niệm: Đọc một lời tuyên bố như trên đây đáng cho người đọc phải sợ hãi run rẩy. Lĩnh tụ Môi-se ngày xưa khi thấy bụi gai cháy không tàn, đến gần nhìn thì được dạy rằng: 5Đức Chúa Trời phán: “Đừng đến gần! Hãy cởi dép khỏi chân con vì chỗ con đang đứng là đất thánh.”
Ngày nay, làm thế nào ta dám đề cập đến tương giao với Thiên Chúa, với Thượng Đế mà không sợ khinh xuất?
Nhưng biết Thiên Chúa hay giao ngộ với Chúa chính là thông điệp trung tâm của Cơ-đốc-giáo hay của Tin Lành nói riêng. Sứ đồ Giăng quả quyết: 3Chúng tôi lấy điều đã thấy, đã nghe mà công bố cho anh em để anh em có được sự tương giao với chúng tôi; còn chúng tôi vẫn có sự tương giao với Đức Chúa Cha, và với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ.
Tác giả ngụ ý: Thật sự là…chắc chắn như thế, không phải là lý thuyết hay trừu tượng nữa.
Nói như thế cũng làm cho người đọc ngạc nhiên nữa. Đây không phải ngạc nhiên của kẻ vô tín nhưng của người hết lòng tin. Vì đây chính là một kinh nghiệm, lại vừa là mục đích của người tin Chúa.
Toàn bộ mục tiêu của kinh nghiệm về Chúa cũng như đức tin và giáo lý Tin Lành đều gói ghém trong việc biết Chúa và giao ngộ với Ngài. Khi xét lại chính mình và kinh nghiệm của mình, chúng ta có thể thành thật bảo rằng: Đây chính là quan niệm căn bản về đời sống tin Chúa của chúng ta hay không? Đây có phải là thói quen suy tư của chúng ta về cuộc đời ấy và tất cả ý nghĩa của nó hay không?
Đọc một phát biểu như của sứ đồ Giăng, ta phải thành thật nhận tính cách không xứng đáng và thất bại của đời sống mình.
Mặc dù chúng ta đã đi xa đến đâu trong cuộc đời theo Chúa, khi đối diện với một lời tuyên bố như trên, liệu chúng ta có thấy mình đang sống trong vị thế đáng sợ hay đang ở một cấp độ thấp và không sẵn sàng bước vào một niềm tin huyền nhiệm quan hệ đến chính mình hay không?
Người tin Chúa Giê-xu không phải chỉ là người chỉ chú trọng đến việc áp dụng các nguyên tắc Cơ-đốc vào mọi mối quan hệ và lĩnh vực trong đời. Tất nhiên quan tâm như thế là đúng, nhưng đó không phải là điều thực sự khiến họ trở thành người tin Chúa thật. Nhiều người tin Chúa ngày nay chỉ đơn giản quan niệm như thế mà thôi.
Người ta thường nghĩ người tin Chúa Giê-xu là người quan tâm đến luân lý đạo đức và cố đem lời dạy của Chúa trong Kinh Tân Ước áp dụng vào cuộc đời, đó chính là một phần của đời sống tin Chúa, nhưng nếu chúng ta ngừng lại tại đó, thì theo một ý nghĩa, chúng ta chưa vào kinh ngiệm mà sứ đồ Giăng nói đến ở đây. Không, cuộc đời người tin Chúa không phải chỉ áp dụng lời dạy của Chúa mà thôi, nhưng chủ yếu là một cuộc tương giao, cuộc sống chung với chính Chúa và không có gì khác nữa.
Ta có thể nói: làm người tín đồ tin Chúa không phải chỉ có nghĩa là ta có lập trường vững về giáo lý Cơ-đốc giáo mà thôi. Ngay cả việc cho rằng mình là chính thống, là hoàn toàn theo đúng Kinh Thánh cũng chưa chắc đã là quan trọng hơn thật sự có kinh nghiệm sống với Chúa.
Hiểu rõ tương giao hay sống với Chúa nghĩa là gì sẽ làm ta phải run sợ. Vì biết bao người từng làm lĩnh tụ trong giáo hội hay biện giải cho đức tin Cơ-đốc, nhưng đến cuối đời, trên giường chờ chết mới vỡ lẽ ra rằng mình chưa bao giờ thực sự gặp Chúa cả, chỉ nói về Chúa mà thôi.
Tin Chúa không phải như tin vào một triết gia nào đó, như Khổng Tử chẳng hạn. Khổng tử. có nhiều lời dạy về cách sống trong đời. Tuy nhiên ta có thể biết về học thuyết của Khổng Tử, sống áp dụng học thuyết đó trong đời và thành công, nhưng không cần tương giao với Khổng Tử, lý do là ông ta không còn trên đời để mà tiếp cận.
Tin Chúa thì khác, Chúa là đấng Hằng Sống. Tin Chúa là bằng lòng mời Chúa vào cuộc đời mình và tương giao gặp gỡ Chúa mỗi ngày. Vì có mối tương giao đó nên ta được đổi mới và thèm khát đọc lời Chúa, trau giồi hiểu biết về Ngài và thực hành lời Chúa dạy.
Nguyễn Sinh