Bài 44: Tin Lành Truyền Đến Sa-ma-ri
Đọc CVCSĐ 8:4-25
4Vậy, những người bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác truyền giảng Tin Lành.
5Phi-líp đi xuống thành Sa-ma-ri rao giảng Đấng Christ cho dân chúng ở đó.
6Đoàn dân nghe ông giảng và thấy các dấu lạ ông làm thì đồng lòng chăm chú nghe ông;
7vì có những uế linh kêu lớn tiếng mà ra khỏi nhiều người bị ám; nhiều người bại và què cũng được chữa lành.
8Vì thế, trong thành tràn ngập niềm vui.
9Bấy giờ, trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật, tự cho mình là người vĩ đại, làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc.
10Mọi người từ trẻ đến già đều nghe theo ông, nói rằng: “Người nầy là quyền năng của Đức Chúa Trời, gọi là Đại Năng.”
11Họ nghe theo ông vì lâu nay ông ta lấy ma thuật làm cho họ kinh ngạc.
12Nhưng khi họ đã tin Phi-líp, người rao giảng Tin Lành về vương quốc Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Jêsus Christ cho họ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm.
13Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, ông rất kinh ngạc.
14Các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe tin dân chúng Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo Đức Chúa Trời liền sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ.
15Hai ông đến nơi, cầu nguyện cho những người nầy để họ nhận lãnh Đức Thánh Linh.
16Vì Đức Thánh Linh chưa giáng xuống trên ai cả, họ chỉ nhân danh Chúa là Đức Chúa Jêsus nhận báp-têm mà thôi.
17Phi-e-rơ và Giăng đặt tay trên họ, họ liền nhận lãnh Đức Thánh Linh.
18Khi thấy các sứ đồ đặt tay lên thì Thánh Linh được ban xuống, Si-môn liền lấy tiền bạc dâng cho hai sứ đồ, và nói:
19“Xin cũng cho tôi thẩm quyền ấy, để tôi đặt tay trên ai thì người ấy nhận lãnh Đức Thánh Linh.”
20Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: “Tiền bạc của anh cũng hư vong với anh, vì anh tưởng có thể lấy tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời!
21Anh chẳng được dự phần hoặc chia sẻ trong việc nầy đâu, vì lòng anh không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời.
22Vậy, hãy ăn năn việc ác của anh và cầu nguyện với Chúa, để may ra Ngài sẽ tha thứ ý tưởng ấy trong lòng anh.
23Vì tôi thấy anh đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích tội ác.”
24Si-môn trả lời: “Xin hãy cầu nguyện Chúa cho tôi, để tôi không mắc phải điều quý ông nói đó.”
25Sau khi đã làm chứng và giảng đạo Chúa, Phi-e-rơ và Giăng trở về Giê-ru-sa-lem, vừa đi vừa truyền giảng Tin Lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
Câu căn bản: Phi-líp đi xuống thành Sa-ma-ri rao giảng Đấng Christ cho dân chúng ở đó. Đoàn dân nghe ông giảng và thấy các dấu lạ ông làm thì đồng lòng chăm chú nghe ông. Vì có những uế linh kêu lớn tiếng mà ra khỏi nhiều người bị ám; nhiều người bại và què cũng được chữa lành. Vì thế, trong thành tràn ngập niềm vui. (Câu 5-8).
Suy niệm: Sau cuộc bách hại Ê-tiên, phong trào bắt bớ tín hữu lan rộng. Các tín hữu phải di tản khỏi Giê-ru-sa-lem đến các vùng Giu-đê và Sa-ma-ri lánh nạn. Trong khi lánh nạn, họ cũng truyền bá Tin Lành của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Chấp sự Phi-líp nhân vụ bách hại chấp sự Ê-tiên và đợt tấn công bách hại do lãnh tụ Sau-lơ đề xướng, đã đến Sa-ma-ri không phải lánh nạn mà để truyền giảng Tin Lành của Chúa Giê-xu.
Chấp sự Phi-líp vừa giảng Tin Lành vừa trừ quỷ cũng như đặt tay chữa bệnh cho nhiều người như bại liệt hoặc què đều được chữa lành. Thành Sa-ma-ri nhờ vậy tràn ngập niềm vui.
Khi các sứ đồ nghe Sa-ma-ri tiếp nhận đạo Chúa, liền sai Phi-e-rơ và Giăng đến Sa-ma-ri. Hai ông cầu nguyện cho họ cũng nhận được Thánh Linh. Si-môn là một thầy phù thủy dâng tiền bạc để xin được quyền năng đặt tay lên ai thì người ấy được tràn Thánh Linh. Nhưng Phi-e-rơ đã quở trách ông ta và buộc phải xưng tội.
Ngay từ ban đầu mà đã có người muốn lợi dụng đạo Chúa để trục lợi, nên lúc nào ta cũng phải cẩn thận trong việc rao truyền lời Chúa, để không ai tưởng rằng có thể mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời. (8:20).
Nguyễn Sinh