Thứ sáu, Tháng mười hai 13, 2024
No menu items!
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhCâu Trả Lời Đơn Giản Nhất

Câu Trả Lời Đơn Giản Nhất

Đọc Đa-ni-ên chương 1

1Vào năm thứ ba triều vua Giê-hô-gia-kim của Giu-đa, vua Ba-by-lôn là Nê-bu-cát-nết-sa đến bao vây thành Giê-ru-sa-lem.

2Chúa phó Giê-hô-gia-kim, vua Giu-đa, và một số vật dụng trong nhà Đức Chúa Trời vào tay vua Nê-bu-cát-nết-sa. Vua nầy đem các vật dụng đó vào đền các thần mình tại xứ Si-nê-a, và để trong kho của các thần ấy.

3Vua ra lệnh cho Át-bê-na, quan đứng đầu các hoạn quan, đem đến một số con cái Y-sơ-ra-ên thuộc dòng dõi hoàng tộc và quý tộc.

4Những thanh niên nầy phải là những người không khuyết tật, mặt mày khôi ngô, khôn ngoan trên nhiều phương diện, có kiến thức rộng và sáng suốt, đủ khả năng phục vụ trong cung vua. Át-bê-na cũng phải dạy cho họ văn chương và ngôn ngữ của người Canh-đê.

5Vua định phần ăn mỗi ngày cho họ, từ phần thức ngon vua ăn và rượu vua uống. Sau ba năm nuôi dạy như thế, họ sẽ đứng chầu trước mặt vua.

6Trong số các thanh niên ấy có Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria là những người thuộc bộ tộc Giu-đa.

7Quan đứng đầu các hoạn quan đặt tên mới cho họ: Đa-ni-ên là Bên-tơ-xát-sa; Ha-na-nia là Sa-đơ-rắc; Mi-sa-ên là Mê-sác và A-xa-ria là A-bết-nê-gô.

8Nhưng Đa-ni-ên quyết định trong lòng không để cho mình ô uế bởi thức ngon vua ăn và rượu vua uống, nên xin quan đứng đầu các hoạn quan đừng bắt mình phải tự làm ô uế.

9Đức Chúa Trời khiến viên quan đứng đầu các hoạn quan yêu thương và cảm thông với Đa-ni-ên.

10Tuy nhiên, viên quan nầy nói với Đa-ni-ên: “Ta sợ vua là chủ ta, người đã chỉ định phần ăn thức uống cho các ngươi. Nếu nhà vua thấy mặt mày các ngươi tiều tụy hơn các thanh niên cùng tuổi, thì chẳng phải các ngươi đã nộp đầu ta cho nhà vua đó sao?”

11Đa-ni-ên nói với Ham-mên-xa là người được quan đứng đầu các hoạn quan giao nhiệm vụ trông coi Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria rằng:

12“Xin ông thử các đầy tớ ông trong mười ngày; chỉ cho chúng tôi ăn rau uống nước thôi.

13Sau đó, ông cứ so sánh sắc diện của chúng tôi với sắc diện của các thanh niên dùng thức ăn của vua; rồi ông hãy xử các đầy tớ ông theo điều ông thấy.”

14Ham-mên-xa chấp nhận lời đề nghị đó và thử họ trong mười ngày.

15Sau mười ngày, sắc diện họ trông hồng hào, đầy đặn hơn tất cả các thanh niên dùng thức ăn của vua.

16Vì thế, Ham-mên-xa rút lại phần thức ăn ngon và rượu của họ, chỉ cho họ ăn rau mà thôi.

17Đức Chúa Trời ban cho bốn thanh niên nầy tri thức và khả năng hiểu biết mọi thứ văn chương cùng sự khôn ngoan. Riêng Đa-ni-ên còn thấu hiểu tất cả các khải tượng và chiêm bao.

18Đến thời kỳ vua ấn định phải trình diện họ, người đứng đầu các hoạn quan đưa họ đến trước mặt Nê-bu-cát-nết-sa.

19Vua nói chuyện với họ và thấy trong cả nhóm không có ai bằng Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria. Vì vậy, họ được đứng chầu trước mặt vua.

20Khi vua hỏi họ những câu hỏi về mọi sự khôn ngoan sáng suốt thì thấy họ giỏi gấp mười lần những thuật sĩ và pháp sư trong toàn vương quốc mình.

21Vậy nên, Đa-ni-ên cứ ở đó cho đến năm thứ nhất triều vua Si-ru.

Câu căn bản: Nhưng Đa-ni-ên quyết định trong lòng không để cho mình ô-uế bởi thức ăn vua ăn và rượu vua uống, nên xin quan đứng đầu các hoạn quan đừng bt mình phải tự làm ô uế.  (Câu 8).

Suy niệm:  Đa-ni-ên trong câu chuyện này lúc ấy còn là một thiếu niên, đã cùng với nhiều thiếu niên khác trong hoàng tộc Do-thái bị quan chức Ba-by-luân thống trị lựa lọc theo lệnh vua Nê-bu-cát-nết-sa và đưa sang Ba-by-luân huấn luyện văn hóa và ngôn ngữ Canh-đê trong ba năm để phục vụ trong triều Ba-by-luân.

Đa-ni-ên trải qua một kinh nghiệm thay đổi quan trọng: Bị ra khỏi gia đình ngay từ niên thiếu, ra khỏi cộng đồng và văn hóa dân tộc, đến một nơi xa lạ và được đào tạo để trở thành người lãnh đạo một đế quốc vô thần. Đa-ni-ên có đủ lý do để theo đuổi lối sống của vua Ba-by-luân và chấp nhận tất cả những gì người ta dạy mình, nhất là khi chỉ có một mình, xa gia đình và tổ quốc. Nhưng thiếu niên Đa-ni-ên đã làm một quyết định đầu tiên trong một dãy quyết định, không những đảo ngược cuộc đời của chính chàng, nhưng cả cuộc đời những người xung quanh, bằng một lời chứng mạnh mẽ để bày tỏ vinh quang của Chúa.

Câu trả lời đơn giản nhất và ngắn nhất là “không”.

Chúng ta – thiếu niên và người lớn – mỗi ngày đều đối đầu với nhiều vấn đề phải trả lời dứt khoát, có khi ảnh hưởng tới tương lai của mình. Chúng ta có quyết định trong lòng trước như Đa-ni-ên hay không? Một câu trả lời không những phước hạnh cho tương lai nhưng còn vì đức thành tín của chúng ta đối với Chúa nữa.

Trả lời dứt khoát “không” đối với việc gì hay đối với ai hôm nay đây?

Đối với một việc vô luân, gian trá, một lời nói dối xem như thông thường trong đời chăng?

Bạn còn ngần ngại không biết trả lời thế nào chăng? Hãy đọc câu Kinh Thánh sau đây trước khi trả lời: “Người nào để tâm trí mình nương cậy nơi Chúa, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình an trọn vẹn, vì người tin cậy Ngài.”  (Ê-sai 26:3).

Lời cầu nguyện đề nghị:

Lạy Chúa, xin ban cho con can đảm để dám nói “không” đối với những ai hay những việc mà con cần phải dứt khoát để bảo vệ sự thành tín của con đối với Chúa và đem vinh quang về cho Ngài !! A-men.

Nguyễn Sinh

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN