Đọc 2 Cô-rinh-tô 4:7-18
7Nhưng chúng tôi đựng báu vật nầy trong những bình đất, để bày tỏ rằng quyền năng tối thượng nầy đến từ Đức Chúa Trời, chứ không phải từ chúng tôi.
8Chúng tôi bị chèn ép mọi cách, nhưng không bị nghiền nát; bị bối rối, nhưng không tuyệt vọng;
9bị bắt bớ, nhưng không bị bỏ rơi; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt.
10Chúng tôi luôn mang sự chết của Đức Chúa Jêsus trong thân thể mình, để sự sống của Đức Chúa Jêsus cũng được biểu lộ trong thân thể chúng tôi.
11Bởi trong khi sống, chúng tôi thường bị nộp cho sự chết vì cớ Đức Chúa Jêsus, để cho sự sống của Đức Chúa Jêsus được biểu lộ trong thân thể hay chết của chúng tôi.
12Như vậy, sự chết hành động trong chúng tôi, còn sự sống thì hành động trong anh em.
13Bởi có cùng một lòng tin như lời đã chép: “Tôi đã tin, nên tôi nói,” cũng vậy, chúng tôi tin, nên mới nói.
14Vì chúng tôi biết rằng Đấng đã khiến Chúa là Đức Chúa Jêsus sống lại, cũng sẽ khiến chúng tôi sống lại với Đức Chúa Jêsus, và đem chúng tôi cùng với anh em vào trong sự hiện diện của Ngài.
15Tất cả những điều nầy xảy đến là vì anh em, để ân điển càng đến với nhiều người hơn và càng có nhiều người dâng lời cảm tạ hơn, để đem lại vinh quang cho Đức Chúa Trời.
16Vậy nên, chúng tôi không nản lòng, dù con người bên ngoài bị suy mòn dần nhưng con người bên trong ngày càng đổi mới hơn.
17Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sẽ đem lại cho chúng ta vinh quang cao trọng và vĩnh cửu,
18bởi chúng ta không chú tâm đến những điều thấy được, nhưng chú tâm đến những điều không thấy được. Vì những điều thấy được chỉ là tạm thời, còn những điều không thấy được là vĩnh cửu.
Câu căn bản: Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sẽ đem lại cho chúng ta vinh quang cao trọng và vĩnh cửu. (Câu 17).
Suy niệm: Người ta bảo rằng con chim ưng không được sinh ra mà được trở thành. Vì khi trứng chim ưng nở ra con, chim ưng mẹ lót cho nó một cái tổ bằng lá và cỏ khô, bên dưới là những cành cây nhỏ. Dần dần chim mẹ rút đi những cành cây này, con chim cũng lớn dần và đủ lông cánh. Thay vì nằm trong tổ ấm và an toàn, nó phải tập chống trả với gió, mưa, và những chướng ngại khác không thể thiếu được để trưởng thành. Khi tất cả những cành cây đỡ nâng tổ đã giỡ đi hết, con chim con chỉ còn một lối thoát là phải vỗ cánh bay.
Con chim ưng đúng là không được sinh ra mà được trở thành là như thế. Vì con chim con sinh ra với tất cả những tính chất của một chim ưng, nhưng nó không thể nào trở thành chim ưng, nếu cứ nằm mãi trong tổ ấm, và được chim mẹ nuôi dưỡng. Nó phải trực tiếp một mình chống trả với gió mưa và bão tố để trở thành con chim oai hùng nhất của loài chim !
Chúa cũng áp dụng một cách thức như thế đối với con dân Chúa. Dần dần trong quá trình trưởng thành trong niềm tin nơi Chúa, Chúa rút dần “những cành cây” (những người mà ta nương dựa vào) và đưa chúng ta gặp cảnh lạ, người lạ, những thử thách trong đời, với một mục đích duy nhất là làm cho chúng ta trở thành người trưởng thành.
Một câu hỏi cho bạn:
Bạn đang tiến đến chỗ qua giai đoạn chim thơ ấu để trở thành chim ưng. Bạn cần phải xa rời nơi êm ấm thoải mái để tiến đến mục đích của đời bạn. Bạn sẵn sàng chưa? Hay bạn thích được yên ấm mãi trong tổ với sự phục vụ giúp đỡ của những người khác?
Nguyễn Sinh