ĐọcKinh Thánh: Hê-bơ-rơ 4:1-13
1 Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. 2 Vì tin Lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 3 Về phần chúng ta là kẻ đã tin, thì vào sự yên nghỉ, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: Nầy là lời thề ta đã lập trong cơn thạnh nộ: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta! Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế. 4 Vì luận về ngày thứ bảy, có chép và ý định trong lòng. 13 Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng hết thảy đều trần trụi rằng: Ngày thứ bảy Đức Chúa Trời nghỉ cả các công việc Ngài.5 Lại một chỗ khác có chép rằng: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta. 6 Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe Tin Lành ấy trước nhứt đã không vào đó bởi chẳng tin, 7 nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. 8 Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. 9 Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho dân Đức Chúa Trời.10 Vì ai vào sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài vậy. 11 Vậy, chúng ta phải gắng sức vào sự yên nghỉ đó, hầu cho không có một người nào trong chúng ta theo gương kẻ chẳng tin kia mà vấp ngã. 12 Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại,
Suy niệm: Ngày xưa, sau khi ra khỏi Ai-cập, dân Chúa phải đi ròng rã 40 năm mới vào đến đất hứa. Nhưng đa số ngã chết nơi sa mạc, vì bất tuân lệnh Chúa và thách thức Ngài. Nhưng lời hứa cho vào nơi an nghỉ vẫn còn. Nếu dân Chúa ngày xưa không có dịp vào đất hứa thì ngày nay dân Chúa hiện đại vẫn hưởng lời hứa này. Tuy nhiên nếu dân Chúa xưa không vào được vì vô tín và kiêu ngạo thì ngày nay dân Chúa không dễ dàng hơn đâu và đừng tự mãn, để có thể vào nơi an nghỉ mà Chúa kêu gọi.
Chúng ta bắt đầu với câu 1. Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng.
Tác giả cảnh cáo người đọc ngay từ câu đầu. Mặc dù Chúa thành tín, lời hứa Ngài không thay đổi, nhưng vẫn phải lo sợ không vào được nơi an nghỉ với Chúa, vì tự mãn. Đang có lời hứa hay là lời hứa vẫn còn đó, chưa rút lại đâu vì chưa xong việc. Đây lời hứa cho vào nơi an nghỉ.
Lý do mà người xưa không vào được nơi an nghỉ là vì không có đức tin tin nhận. Câu 2.
Từ câu 3 đến 6 tác giả chứng minh thêm rằng “an nghỉ” là dành cho những kẻ có lòng tin, vì vậy hễ có lòng tin thì chắc chắn vào nơi an nghỉ với Chúa.
Chữ ta cần bàn đến là “an nghỉ“.
Có mấy ý nghĩa về an nghỉ được nói đến trong các câu này:
- An nghỉ sáng tạo. An nghỉ này không có nghĩa là không làm việc gì cả. Chúa nghỉ công việc sáng tạo nhưng công việc ấy vẫn tiếp tục do quyền năng vận động của Chúa và luật lệ quản trị của Ngài. Hơn nữa Cha và Con hợp tác tiếp tục làm xong công cuộc cứu chuộc nhân loại và phục hồi lại muôn vật. An nghỉ sáng tạo là một loại an nghỉ cứu chuộc. Cho người tin Chúa ý niệm rằng công việc cứu chuộc đã hoàn tất và Đấng Christ làm xong đã vào chỗ an nghỉ.
- Ca-na-an an nghỉ. Đây là loại an nghỉ tượng trưng cho việc đầu phục tâm trí đối với Chúa, không còn tranh đấu, thử thách nữa. Bằng lòng trong cuộc an bài khôn ngoan của Chúa. Giô-suê cho dân an nghỉ sau khi trừ diệt hết quân thù và chiếm đất Ca-na-an. Những kẻ vô tín không những không vào Ca-na-an mà còn không được vào mối tương giao với Chúa là Cha của họ.
- An nghỉ ngày Sa-bát. Như trong câu 9. Đây là an nghỉ trên trời. Như trong Khải huyền 14:13: “Tôi nghe có tiếng đến từ trên trời rằng: Hãy viết lấy: Từ rày, phước thay cho những người chết là người chết trong Chúa! Đức Thánh Linh phán: Phải, vì những người ấy nghỉ ngơi khỏi sự khó nhọc, và việc làm mình theo sau.”
Đây là cuộc an nghỉ sau cùng vĩnh hằng bên Chúa.
Nguyễn Sinh