Bài thứ 101
Trở thành như Chúa Giê-xu
Đọc Phi-líp 4:1-16
1Vậy, thưa anh em yêu dấu của tôi, là những người thân mến và thương nhớ, là niềm vui và mão triều thiên của tôi, hãy cứ đứng vững trong Chúa!
2Tôi khuyên Ê-vô-đi và khuyên Sin-ty-cơ nên hiệp ý trong Chúa.
3Tôi cũng xin anh, người bạn đồng lao chân thành, hãy giúp những phụ nữ nầy; họ đã sát cánh với tôi chiến đấu vì Tin Lành, cùng với Cơ-lê-măn và các bạn đồng lao khác của tôi; tên của họ đã được ghi vào sách sự sống rồi.
4Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn, tôi lại còn nói nữa: Hãy vui mừng đi!
5Hãy cho mọi người biết tính nhu mì của anh em. Chúa đã gần rồi!
6Đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin cùng sự tạ ơn mà trình dâng những nhu cầu của mình cho Đức Chúa Trời.
7Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt trên mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và trí anh em trong Đấng Christ Jêsus.
8Cuối cùng, thưa anh em, hễ điều gì chân thật, điều gì đáng trọng, điều gì công chính, điều gì thanh sạch, điều gì đáng yêu chuộng, điều gì đáng biểu dương; nói chung là điều gì đức hạnh, đáng khen ngợi thì anh em phải nghĩ đến.
9Những gì anh em đã học, đã nhận, đã nghe và đã thấy trong tôi, hãy làm đi, thì Đức Chúa Trời của sự bình an sẽ ở với anh em.
10Tôi hiện rất vui mừng trong Chúa, vì cuối cùng, anh em lại quan tâm đến tôi. Thật ra anh em vẫn quan tâm nhưng không có dịp bày tỏ.
11Tôi nói vậy không phải do thiếu thốn đâu, vì tôi đã học sống thỏa lòng trong mọi cảnh ngộ.
12Tôi biết thế nào là thiếu thốn, thế nào là dư dật. Trong mọi nơi, mọi tình huống tôi đã học bí quyết để sống, dù no hay đói, dù dư hay thiếu.
13Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban năng lực cho tôi.
14Tuy nhiên, anh em góp phần giúp tôi trong cơn hoạn nạn là làm điều tốt đẹp.
15Hỡi người thành Phi-líp, chính anh em biết rằng trong giai đoạn đầu của Tin Lành, lúc tôi rời Ma-xê-đô-ni-a, ngoài anh em ra, không một Hội Thánh nào dự phần vào việc chi thu của tôi.
16Vì ngay tại Tê-sa-lô-ni-ca, anh em đã một hai lần gửi cho tôi những thứ cần dùng.
Câu căn bản: Cho đến khi tất cả chúng ta đều đạt đến sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, để nên người trưởng thành, đạt đến tầm vóc đầy trọn của Đấng Christ. (Câu 13).
Suy niệm: Trưởng thành, đạt đến tầm vóc đầy trọn của Đấng Christ là một quá trình dài và chậm. Vì trưởng thành về tâm linh không phải là việc tức khắc hay tự động, nhưng là một hành trình tiệm tiến và dần dần qua suốt cuộc đời người tin Chúa.
Bạn là một đoạn đường đang trong giai đoạn xây dựng. Cuộc biến đổi cho trở thành giống Chúa Cứu Thế là kinh nghiệm của suốt cuộc đời mỗi chúng ta, và dù vậy vẫn chưa hoàn tất trên mặt đất này. Hành trình đó chỉ chấm dứt khi nào bạn lên trời hay Chúa Giê-xu trở lại trần thế.
Vào một ngày như thế, tất cả những khía cạnh nào chưa hoàn toàn trong cá tính của bạn sẽ được trở nên toàn vẹn. Kinh Thánh cho hay rằng, lúc đó chúng ta sẽ nhìn thấy Chúa Giê-xu trong nguyên dạng và chúng ta sẽ giống như Ngài (1 Giăng 3:2).
Chúa chú trọng nhiều đến việc chúng ta là ai hơn là chúng ta làm gì cho Chúa.
Rô-ma 12: 2 dạy: “Đừng khuôn rập theo đời nầy, nhưng phải được biến hóa bởi sự đổi mới của tâm trí mình, để phân biệt đâu là ý muốn tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời.”
Chúa Giê-xu không hi sinh trên thập giá chỉ để chúng ta được hưởng một cuộc đời thoải mái, tốt lành trong xã hội chúng ta. Mục đích của Chúa là để biến đổi mỗi chúng ta cho giống như Ngài trước khi đưa chúng ta về trời. Đó chính là vinh dự vinh quang của mỗi chúng ta, trách nhiệm phải đáp ứng của mỗi chúng ta và mục đích cuối cùng của cuộc đời chúng ta.