Đọc Châm Ngôn 10:1-32
1Đây là các châm ngôn của Sa-lô-môn:
Con khôn ngoan làm cho cha vui vẻ,
Nhưng con ngu dại khiến mẹ buồn phiền.
2Của phi nghĩa chẳng lợi ích gì,
Nhưng đức công chính cứu người khỏi chết.
3Đức Giê-hô-va không để linh hồn người công chính phải đói khát,
Nhưng Ngài loại bỏ tham vọng của kẻ gian tà.
4Bàn tay lười biếng khiến cho nghèo khó,
Còn bàn tay siêng năng hẳn sẽ làm giàu.
5Người thu trữ trong mùa hè là con khôn ngoan,
Nhưng kẻ ngủ vùi trong mùa gặt là con sỉ nhục.
6Đầu người công chính được ban phước lành,
Nhưng miệng kẻ gian ác chất chứa điều tàn bạo.
7Kỷ niệm của người công chính được khen ngợi,
Còn tên tuổi kẻ gian ác sẽ mục nát.
8Tấm lòng khôn ngoan đón nhận điều răn,
Nhưng môi miệng ngu dại sẽ bị diệt vong.
9Người sống ngay thẳng sẽ được an toàn,
Còn kẻ theo đường lối quanh co sẽ bị vạch trần.
10Kẻ nheo mắt hiểm độc gây ra đau khổ,
Và môi miệng ngu dại sẽ bị diệt vong.
11Miệng của người công chính là nguồn sự sống,
Nhưng miệng kẻ gian ác chất chứa bạo tàn.
12Sự thù ghét sinh ra tranh cãi,
Lòng yêu thương khỏa lấp mọi tội tình.
13Sự khôn ngoan tìm thấy trên môi người hiểu biết,
Nhưng roi vọt dành cho lưng kẻ ngu si.
14Người khôn ngoan tích lũy tri thức,
Miệng kẻ ngu dại đem hủy diệt đến gần.
15Tài sản là thành trì kiên cố của người giàu có,
Sự suy sụp là thảm cảnh của kẻ nghèo nàn.
16Công lao của người công chính hướng về sự sống,
Còn hoa lợi kẻ gian ác hướng về tội lỗi.
17Người tuân giữ lời khuyên dạy, đi trong đường sự sống;
Kẻ từ chối sự quở trách hẳn phải lạc lầm.
18Kẻ giấu sự thù ghét có môi giả dối,
Ai buông lời vu khống là kẻ ngu si.
19Hễ lắm lời, vi phạm nào có thiếu;
Nhưng ai cầm giữ môi miệng là người khôn ngoan.
20Lưỡi người công chính như bạc quý,
Lòng kẻ ác gian chẳng đáng giá gì.
21Môi người công chính nuôi sống nhiều người,
Còn kẻ ngu dại chết vì thiếu hiểu biết.
22Phước lành của Đức Giê-hô-va làm cho giàu có;
Ngài chẳng thêm vào đó đau khổ nhọc nhằn.
23Kẻ ngu dại xem việc gây tội ác như trò vui,
Nhưng người thông sáng yêu thích sự khôn ngoan.
24Điều kẻ gian ác khiếp sợ sẽ xảy ra cho nó,
Nhưng điều người công chính ước ao sẽ được ban cho.
25Khi giông bão thổi qua, kẻ ác không còn nữa,
Nhưng nền móng người công chính mãi mãi vững bền.
26Như giấm làm ghê răng, khói làm cay mắt,
Kẻ lười biếng đối với người sai nó là như thế.
27Sự kính sợ Đức Giê-hô-va gia tăng ngày tháng,
Còn tuổi đời kẻ ác sẽ bị rút ngắn đi.
28Hi vọng của người công chính dẫn đến niềm vui,
Còn sự trông đợi của kẻ ác sẽ tan biến đi.
29Đường lối Đức Giê-hô-va là đồn lũy cho người ngay thẳng,
Nhưng là chỗ diệt vong cho kẻ làm ác.
30Người công chính chẳng bao giờ bị lay chuyển,
Nhưng kẻ gian ác không được ở trên đất.
31Miệng người công chính sinh ra sự khôn ngoan,
Còn lưỡi của kẻ gian tà sẽ bị cắt mất.
32Môi người công chính nói điều tốt đẹp,
Miệng kẻ hung ác chỉ nói chuyện gian tà.
Câu căn bản: Sự kính sợ Đức Giê-hô-va gia tăng ngày tháng, còn tuổi đời kẻ ác sẽ bị rút ngắn đi. (Câu 27).
Suy niệm: Vào cuối một ngày bạn thường tự hỏi: “Hôm nay ta làm được việc gì nhỉ?”
Bạn sử dụng thời gian như thế nào? Nếu bạn không quản lý thời gian, thì chính thời gian sẽ quản lý bạn. Sau đây là ba đề nghị rút ra từ Kinh Thánh, mong giúp bạn giảm thiểu được những căng thẳng do từ sử dụng thời gian:
- Đặt ra các việc ưu tiên. Phải liệt kê ra những việc ưu tiên cần làm, lý do là bạn không có đủ thời gian mà làm tất cả những gì muốn làm. Bạn phải quyết định những gì thật là quan trọng, và những gì không quan trọng. Hãy dành ít thời gian suy nghĩ về hướng đi của đời mình. Châm ngôn dạy:
“Người khôn sáng theo đuổi khôn ngoan, mắt kẻ dại nhìn chân trời góc bể. 17:24 (BDY). “Ai cày sâu cuốc bẫm thu hoạch nhiều hoa lợi, ai đuổi theo ảo mộng là người thiếu suy nghĩ”. 12:11 (BDY). “Con người hoạch định đường lối mình, nhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.” 16:9.
- Hãy thư giãn. Có thật là bạn phải làm hết những việc đã ghi ra hay không? Phần lớn căng thẳng của bạn là do những việc chính bạn bắt mình phải làm. Châm ngôn dạy thêm:
“Sự lo âu trong lòng làm cho con người suy sụp, nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.” 12:25. “Tấm lòng bình tịnh là sự sống của thân xác, con sự ghen ghét làm mục nát trong xương.” 14:30. “Lòng vui mừng vốn là một phương thuốc hay, còn trí nao sờn làm cho xương cốt khô héo.” 17:22.
- Hãy nhìn lên Chúa. Sự căng thẳng luôn luôn là một dấu hiệu cảnh báo rằng Chúa không còn ở trung tâm chú ý của bạn nữa. Lúc ấy bạn đang tập trung tầm nhìn vào nan đề trong khi bạn có nhiều giới hạn.
Tôi tin rằng nguyên nhân chính của căng thẳng là chúng ta tự coi mình quá quan trọng, và không nhìn lên Chúa, và không cảm thấy sức mạnh từ nơi Ngài.
Có lẽ chính bạn đang lâm vào tình trạng căng thẳng mà chúng ta bàn đến hôm nay. Xin hãy đọc lại ba điểm kể trên và cầu nguyện xin Chúa tái định hướng cho bạn.
Nguyễn Sinh