Đọc 1 Phi-e-rơ 4:1-11
Câu căn bản: Mỗi người hãy dùng ân tứ mình đã nhận mà phục vụ nhau, như người quản lý trung tín khéo sử dụng ân điển của Đức Chúa Trời nhiều cách khác nhau. (Câu 10).
Suy niệm: Bạn có biết Chúa tạo nên bạn vì mục đích nào không? Bạn có biết số phận (nói như người đời) của bạn là gì không?
Trước tiên bạn phải nhận ra những ân tứ mà Chúa đã ban cho bạn. Đây là những ân tứ thuộc linh, tâm hồn, khả năng, cá tính và kinh nghiệm của bạn. Tất cả những thứ này khiến bạn trở thành một người duy nhất, nghĩa là khác hẳn với mọi người.
Một ngày kia, khi về trời, Chúa không so sánh bạn với ai khác, nhưng xem xét chính bạn. Bạn có sống, hành động với những gì nhận được hay không? Bạn có nghĩ rằng nếu tin cậy Chúa thêm chút nữa là bạn đã có thể hoàn tất những gì Chúa ủy nhiệm hay không? Vì nên nhớ rằng: “Như vậy, mỗi chúng ta sẽ tường trình về chính mình với Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 14:12).
Ngày xưa Chúa đã ban cho Ê-xơ-tê ba điều kiện để thành công. Ê-xơ-tê khôn ngoan, xinh đẹp và dễ thương. Nhờ ba phẩm chất này mà “Ê-xơ-tê được ơn trước mọi người nhìn thấy cô… Vua yêu mến Ê-xơ-tê hơn tất cả các cung nữ khác và cô được ơn trước mặt vua hơn tất cả những trinh nữ khác. Vậy vua đội vương miện lên đầu cô và lập cô làm hoàng hậu thế cho Vả-thi.” (Ê-xơ-tê 2:15b, 17).
Chúa đã ban những ân tứ này cho Ê-xơ-tê với một mục đích rõ rệt. Cũng như Ê-xơ-tê vậy, bạn có bổn phận quản lý những ân tứ Chúa ban, không phải để riêng cho mình, nhưng cho lợi ích của người khác. Chúa không ban cho bạn những ân tứ vì lợi ích cho riêng bạn, nhưng còn vì lợi ích của người khác nữa.
Muốn tìm xem số phận mình ra sao, bạn phải biết những ân tứ của mình và quyết định sử dụng những ân tứ đó.
Câu hỏi đặt ra cho bạn hôm nay là: Chúa đã cho tôi những gì để tôi có thể dùng phục vụ người khác?
Nguyễn Sinh