Thứ tư, Tháng mười hai 4, 2024
No menu items!
spot_imgspot_imgspot_imgspot_img
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhBài thứ 215: Sinh hoạt của Hội Thánh

Bài thứ 215: Sinh hoạt của Hội Thánh

Đọc CVCSĐ 11

Câu căn bản: Vậy nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cũng một ơn như cho chúng ta, là kẻ đã tin đến Đức Chúa Giê-xu Christ, thì tôi là ai mà ngăn trở Đức Chúa Trời được? (Câu 17).

Suy niệm: Ta để ý thì thấy rằng các tín hữu người Do-thái lúc đó không phê bình Phi-e-rơ về việc giảng về Chúa Giê-xu cho người La-mã, nhưng chỉ trích ông ta về việc ăn chung với họ. Ăn chung là một việc làm mang tính chất chấp nhận và tương giao thân mật. Người Do-thái theo đúng luật đạo Do-thái là không được phép tiếp xúc với người ngoài Do-thái và tương giao với họ vì họ không phải là dân thánh và không chiụ lễ cắt bì như người Do-thái. Những người tín đồ Chúa Giê-xu khi ấy là người Do-thái và cho rằng phải trở thành người Do-thái trước khi trở thành tín đồ Chúa Giê-xu. Hội thánh ban đầu là hội thánh người Do- thái tin Chúa Giê-xu, và chưa có ai được Chúa cho biết như Phi-e-rơ. Người đạo Do-thái còn câu nệ rất nhiều trong cách sống chung với các dân tộc khác, vì họ tuân theo lệ luật thời Cựu Ước.

Khi một người tin Chúa Giê-xu thì Thánh Linh ngự vào đời sống người ấy, việc Thánh Linh ngự được coi là báp-tem gia nhập vào đại gia đình của Chúa. Thánh Linh không phân biệt ai cả. Người rao truyền Tin Mừng cũng cần lưu ý là Chúa không thiên vị ai cả, và nhiệm vụ của mỗi con dân Chúa là cho mọi người biết về Chúa để họ tin và được Chúa cứu. Chương trình của Chúa là cứu tất cả mọi người, không phân biệt ai cả.

Tuy nhiên mỗi người cần nhận được khải tượng từ nơi Chúa để biết phải bắt đầu từ đâu và từ ai. Ta để ý thì thấy rằng khải tượng mà Phi-e- rơ cũng như viên sĩ quan La-mã nhận được đều là vào lúc họ đang cầu nguyện. Như vậy ta cần dành thì giờ cầu nguyện với Chúa nếu ta muốn trở thành người Chúa dùng để rao truyền Tin Mừng cho đồng bào đồng loại.

Việc truyền giáo do tín hữu di tản đã tạo nhiều kết quả tốt, và Hội Thánh đã cử người đến xem xét và tìm cách hỗ trợ. An-ti-ốt cách Giê-ru- sa-lem 480 cây số về phía bắc, là một nơi khá xa, nhưng Hội Thánh vẫn đưa Ba-na-ba đi. Câu 24 mô tả Ba-na-ba là người thiện lành, Thánh Linh ngự trên ông và đức tin rất mạnh. Ba-na-ba sau đó đã tìm Sau-lơ và hai người hợp với hội thánh tại An-ti-ốt tổ chức dạy đạo và chăm sóc những người mới tin Chúa. Đây là công tác chăm sóc. Thông thường người ta nghĩ rằng chăm sóc là phải có người lui tới thăm hỏi và nhắc nhở đi nhà thờ. Nhưng Ba-na-ba và Sau-lơ là những người huấn luyện các tín hữu để họ biết Chúa rõ hơn và tập tành phục vụ Chúa. Đây cũng là nhiệm vụ của chúng ta đối với anh chị em mới tin nhận Chúa. Việc xưng người tin Chúa Giê-xu là Cơ-đốc-nhân là để phân biệt Hội Thánh của Chúa

Giê-xu và Do-thái-giáo, vì lúc ấy những người gốc Do-thái giáo vẫn còn chịu ảnh hưởng của đạo giáo này.

Trong phần Kinh Thánh này chúng ta thấy có một mẫu mực của Hội Thánh đầu tiên. Mẫu mực này gốm ba việc:

  1. Hội thánh chăm lo việc truyền giáo.
  2. Hội thánh quan tâm đến người mới tin Chúa và huấn luyện họ trong đường lối tin kính.
  3. Hội thánh quan tâm đến người gặp khó khăn qua thiên tai hay các nan đề khác.

Ba việc này lúc nào Hội Thánh cũng cần thực hiện để được vững mạnh và hữu ích cho Chúa.
Nguyễn Sinh

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN