Đọc Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 5:9
Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời.
Suy niệm: Ta sang câu hỏi thứ hai
- Con của Chúa là thế nào? Cần những điều kiện nào?
Những người làm cho người hòa thuận thì được gọi là con của Chúa. Do việc làm cho người hòa thuận mà được gọi là con của Chúa. Như thế để cho xứng đáng gọi Chúa bằng Cha, ta phải làm cho người được hòa thuận.
Trong lối nói của người thời Chúa Giê-xu thì người có ân tứ đi an ủi kẻ khác thì gọi là con trai của sự an ủi, như trường hợp Ba-na-ba. Gia-cơ và Giăng là hai người nóng tính thì gọi là con trai của sấm sét. Trong Kinh-thánh, Chúa được gọi là Chúa Hòa Bình (Ê-sai 9:5).
Vì thế ai tạo hòa bình là con của sự hòa bình, tức là con của Chúa. Điều kiện làm con của Chúa rất căn bản, đó là phải tin nhận Chúa, phải xưng nhận tội lỗi và quyết tâm từ bỏ mãi mãi, phải sống đời sống mới, thực hành những lời Chúa dạy. Tạo hoà bình giữa mình với Chúa, giữa người với Chúa, giữa người với người và giữa người với ta.
Ta để ý sẽ thấy rằng người tin Chúa được dạy là phải có tình thương như Chúa, thiện lành như Chúa, xây dựng như Chúa. Đây không phải là lý thuyết, nhưng là hành động. Tin Chúa không phải là thụ động chờ phép lạ, nhưng là tích cực sống như Chúa đã dạy và vào đời làm những việc Chúa muốn ta làm. Một trong những việc đó là tạo mối hòa thuận nơi nào ta có mặt.
Hoà thuận với Chúa, với nhau và với chính ta. Gia-cơ viết: Nhưng nếu anh em có sự ghen tương cay đắng và sự tranh cạnh trong lòng mình, thì chớ khoe mình và nói dối nghịch với sự thật. Sự khôn ngoan ấy không phải từ trên xuống đâu, trái lại nó thuộc về đất, về xác thịt và về ma quỷ, vì nơi nào có những điều ghen tương tranh cạnh ấy, thì ở đó có sự lộn lạo và đủ mọi thứ ác. Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống, trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình.
Đó chính là khuôn mẫu cho người xưng là con của Chúa.
Nguyễn Sinh