Thứ sáu, Tháng Một 31, 2025
No menu items!
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhPhước lành thứ nhất (tiếp theo)

Phước lành thứ nhất (tiếp theo)

Suy niệm:  Xin phân tích rõ hơn:

Quan niệm này trần gian không chấp nhận. Vì người đời nhấn mạnh vào tự lực, tự tin và tự biểu hiện. Muốn tiến thân trong đời thì phải tin ở mình. Đó chính là quan niệm khống chế đời người hiện nay.

Hay nói đúng hơn, khống chế toàn bộ cuộc đời bên ngoài sứ điệp Phúc âm. Một người bán hàng giỏi là người tự tin và bảo đảm là hàng mình tốt. Nghĩa là phải tạo ấn tượng tốt nơi khách hàng.

Nếu ta muốn thành công trong một ngành nghề, thì quan trọng là phải cho người ta cái cảm nghĩ là mình thành công và mình còn có thể thành công hơn thế nữa. Tóm lại, cách sống của người đời là phải tự biểu hiện, tự tin và tự xác nhận rằng mình có khả năng, hãy cho mọi người biết như vậy.

Trong phước lành thứ nhất Chúa dạy, ta thấy hoàn toàn tương phản. Thái độ phải có là hãy coi mình như không là gì cả. Phao-lô nói: Chúng tôi không giảng về chính mình, nhưng chỉ nói về Chúa Giê-xu mà thôi.

Chúng ta cần đi xa hơn nữa trong việc phân tích lời dạy này. Nghèo khó trong tâm linh không có nghĩa là chúng ta phải khác đời hay là tỏ vẻ bối rối, lúng túng, cũng không phải là yếu đuối hoặc thiếu can đảm.

Có những người lầm thái độ nghèo khó trong tâm linh với khiêm nhường, hạ mình quá mức đến độ trở thành khiếp nhược, lúc nào cũng từ chối và đứng lùi lại phía sau mọi người, chứ không dám nói dám làm gì cả. Ta cũng nên nhớ rằng nghèo khó trong tâm linh không phải bẩm sinh nhưng là một thái độ.

Một phương diện khác nghèo khó trong tâm linh không phải là một điều để ta kiêu hãnh là người thiêng liêng đạo đức và rất khiêm tốn hạ mình. Cũng không phải là tỏ ra mình lúc nào cũng chỉ chú trọng về tâm linh mà quên cả vật chất, y phục, diện mạo bên ngoài.

Tất nhiên, nếu chỉ là một thái độ thì không ai có thể nhìn thấy bên ngoài được, và nếu thấy, chưa chắc đã là nghèo khó bên trong thật! Ta đã nói đến mặt tiêu cực của tính chất nghèo khó trong tâm linh, nghĩa là những gì không phải là nghèo khó tâm linh.

Còn nghĩa tích cực thì sao? Cách hay nhất là dùng ngay lời Kinh Thánh mà giải thích. Ê-sai 57:15 ghi: Đấng cao cả, ở nơi đời đời vô cùng, danh Ngài là thánh, có nói như sau: ‘Ta ngự trong nơi cao và thánh với người có lòng ăn năn đau đớn và khiêm nhường, đặng làm tươi tỉnh thần linh của những kẻ khiêm nhường, và làm tươi tỉnh lòng người ăn năn đau đớn.

Đó chính là tâm linh nghèo khó mà Chúa dạy ở đây. Gương chứng trong Kinh Thánh rất nhiều:

Ghê-đê-ôn khi được sứ giả của Chúa bảo ra lãnh đạo dân Chúa đánh bọn thống trị Ma-đi-an, đã tự nhận: Thưa không, không thể được. Chi tộc tôi nhỏ nhất trong dân, và chính tôi là con út trong gia đình, làm sao tôi có thể làm việc lớn ấy được?

Đó cũng là tâm hồn của Môi-se khi được Chúa giao cho vai trò lĩnh tụ. Đa-vít cũng thế. Ngay Ê-sai là một đại tiên tri của Chúa mà khi gặp Chúa cũng tự thấy mình là hư hoại, xấu xa, không xứng đáng với việc Chúa giao. Trong Tân Ước, Phi-e-rơ vốn là người nóng tính, ăn nói hùng hổ, nhưng khi thấy quyền năng của Chúa trong vụ đánh cá lạ lùng, đã nhảy ngay xuống nước và thưa với Chúa: Lạy Chúa xin ra khỏi tôi, vì tôi là kẻ có tội. Nhưng Chúa vẫn dùng tính bạo dạn của ông để sau này can đảm đứng trước quan quyền Do-thái mà bênh vực danh Chúa.

Tâm linh nghèo khó là thái độ tự nhận ra con người hư hoại, không xứng đáng trước quyền năng, thánh khiết và vinh quang của Chúa. Nghèo khó trong tâm linh là một nhận thức rằng mình không là gì cả trước mặt Chúa. Mình không thể làm được điều gì cho thân phận mình. Nghĩa là con người bẩm sinh của mình không có một giá trị nào cả, dù ta là người nào trong đời hay đã đạt đến địa vị nào trong xã hội cũng vậy. Ta không thể cậy vào học thức, danh tiếng, tiền của hay tài ba của mình, vì ta chẳng là ai cả. Phao-lô ngày xưa đã coi tất cả như rác rến để có thể được Chúa Cứu Thế, đó chính là gương mẫu về tâm linh nghèo khó.

Ta thử tự hỏi: Tôi có biết mình nghèo khó trong tâm linh không? Tôi thực sự nghĩ gì về chính mình khi đứng trước hiện diện của Chúa? Khi tôi sống, nói năng, cầu nguyện, tôi thường nghĩ gì về chính mình?

Tôi không có gì để khoe khoang cả, vì tất cả chỉ là ân sủng của Chúa mà thôi. Có những người nghèo khó trong tâm linh mà không hay, đó chính là những người khốn khổ hơn cả. Vì dù được cả đời này làm của riêng mà phần tâm linh hư hoại, cũng là mất tất cả.

Nguyễn Sinh

Bài viết trước
RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN