Đọc Mác 9:14-29
14Khi Đức Chúa Jêsus và ba môn đồ trở lại chỗ các môn đồ khác thì thấy một đoàn dân rất đông đang vây quanh họ; có mấy thầy thông giáo đang tranh luận với họ.
15Vừa thấy Ngài, cả đám đông rất ngạc nhiên, liền chạy đến chào đón Ngài.
16Ngài hỏi họ: “Các ngươi tranh luận với các môn đồ về việc gì vậy?”
17Một người trong đám đông trả lời: “Thưa Thầy, tôi đem con trai tôi đến cho Thầy. Cháu bị quỷ câm ám,
18mỗi lần quỷ nhập vào thì vật cháu ngã xuống, làm cho sùi bọt mép, nghiến răng rồi cứng đờ người ra. Tôi đã nhờ các môn đồ Thầy đuổi quỷ ấy, nhưng họ không đuổi được.”
19Đức Chúa Jêsus nói: “Hỡi thế hệ vô tín kia, Ta sẽ phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ còn chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ? Hãy đem đứa trẻ đến cho Ta.”
20Họ đem đứa trẻ đến cho Ngài. Vừa thấy Đức Chúa Jêsus, quỷ lập tức vật mạnh đứa trẻ, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi bọt mép.
21Đức Chúa Jêsus hỏi người cha: “Cháu bị thế nầy đã bao lâu rồi?” Người cha thưa: “Từ khi cháu còn bé.
22Quỷ đã nhiều lần ném cháu vào lửa, vào nước, để giết cháu đi. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho!”
23Đức Chúa Jêsus đáp: “Sao lại nói ‘nếu Thầy có thể làm được’? Ai tin thì mọi việc đều được cả.”
24Cha đứa trẻ liền la lên rằng: “Tôi tin, xin giúp cho sự vô tín của tôi!”
25Khi thấy đoàn dân đổ xô đến, Đức Chúa Jêsus quở trách quỷ và phán: “Quỷ câm và điếc kia, Ta ra lệnh cho mầy phải rời khỏi đứa trẻ nầy, không được nhập vào nó nữa!”
26Quỷ rú lên, quật mạnh đứa trẻ rồi ra khỏi; đứa trẻ trông như một xác chết, nên nhiều người nói rằng: “Nó chết rồi!”
27Nhưng Đức Chúa Jêsus nắm tay đứa trẻ, đỡ nó lên, và nó đứng dậy.
28Khi Đức Chúa Jêsus đã vào trong nhà rồi, các môn đồ hỏi riêng Ngài: “Tại sao chúng con không thể đuổi được quỷ ấy?”
29Ngài đáp: “Nếu không cầu nguyện thì chẳng ai đuổi thứ quỷ ấy ra được.”
Câu căn bản: Ngài đáp:”Nếu không cầu nguyện thì chẳng ai đuổi thứ quỷ ấy ra được.” (Câu 29).
Suy niệm: Mác 6:7 và 13 ghi rằng: “Chúa gọi mười hai sứ đồ, bắt đầu sai đi từng đôi, và ban cho họ thẩm quyền trên uế linh. Họ đã đuổi nhiều quỷ, xức dầu và chữa lành nhiều người bệnh.”
Nhưng hôm ấy họ không đuổi quỷ câm và điếc trên đứa bé trai kia được và gây nên một cuộc tranh cãi. Khi Chúa Giê-xu từ trên núi hóa hình xuống, thì người cha của bé trai bị quỷ ám đến trình bầy và xin Chúa đuổi quỷ, vì các môn đệ không đuổi được.
Ta để ý đến những lời trách móc của Chúa lúc ấy:
”Hỡi thế hệ vô tín kia, Ta phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ còn chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ?”
Khi người cha của đứa bé nói: “Quỷ đã nhiều lần ném cháu vào lửa, vào nước để giết cháu đi. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho !”
Chúa nói: “Sao lại nói ‘nếu Thầy có thể làm được’ ? Ai tin thì mọi việc đều được cả.”
Cha đứa trẻ liền la lên: “Tôi tin, xin giúp cho sự vô tín của tôi !” Sau đó Chúa truyền lệnh cho quỷ phải ra khỏi đứa bé. Khi vào trong nhà, các môn đồ hỏi:”Tại sao chúng con không thể đuổi được quỷ ấy?”
Chúa trả lời: “Nếu không cầu nguyện thì chẳng ai đuổi thứ quỷ ấy ra được.”
Tuy nhiên, căn cứ vào lời Chúa trách và lời Chúa nói với người cha đứa bé, thì sở dĩ các môn đồ không đuổi được quỷ là vì thiếu đức tin.
Đức tin của người cha cũng như của các môn đồ Chúa. Vì Chúa khẳng định: “Ai tin thì mọi việc đều được cả!”
Nguyễn Sinh