Đọc Kinh thánh: Ma-thi-ơ 6:22-23
22“Mắt là đèn của thân thể. Nếu mắt con tốt thì cả thân thể con sẽ đầy ánh sáng,
23nhưng nếu mắt con bị hỏng thì cả thân thể con sẽ là bóng tối. Vậy, nếu ánh sáng trong con chỉ là bóng tối thì bóng tối ấy sẽ lớn là dường nào!”
Suy niệm: Chúng ta cũng cần nhớ rằng, Chúa Giê-xu không chống lại việc có nhiều của cải, Chúa chỉ chống lại lối sống tập trung vào của cải và không còn thấy gì khác nữa.
Sau khi đã nói cho môn đệ biết nguy hại của một con mắt không lành mạnh hay là tật loạn thị tâm linh, Chúa bảo: Chẳng ai được làm tôi hai chủ; vì sẽ ghét người này mà yêu người kia, hoặc trọng người này mà khinh người kia.
Chữ ‘làm tôi’ ở đây có nghĩa là làm nô lệ. Nghĩa là hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của một ông chủ. Không có nô lệ nào lại có hai ông chủ. Điều này rất có ý nghĩa đối với môn đệ của Chúa thời ấy, vì nô lệ khi ấy như một món hàng, chứ không phải một người. Một kẻ nô lệ không có quyền gì cả. Một người nô lệ không thể làm việc cho chủ ban ngày, rồi đến tối nói rằng: Tối nay tôi đi đến đền thờ hay là về nhà với gia đình….
Người nô lệ không có giờ nào dành riêng cho mình cả. Cả buổi tối cũng thuộc về người chủ. Khi nào người ấy được làm điều gì đó cho riêng mình thì đó là đặc ân chủ cho mà thôi. Đối với việc tôn thờ Chúa cũng vậy. Tôn thờ Chúa thì chỉ một mình Chúa làm chủ mà thôi, không thể có ai khác thêm vào đó được.
Nếu ta tôn thờ Chúa thì phải ghét các thần tượng giả trá khác. Chúa Giê-xu nói thêm: Người không thể vừa làm tôi Đức Chúa Trời lại vừa làm tôi Ma-môn nữa. Ma-môn ở đây là của cải vật chất.
Ta cần nhớ rằng, theo điều răn của Chúa, ta chỉ thờ một Chân Thần, không có ai khác đáng tôn thờ nữa. Chúa Giê-xu không phải là một chủ nô độc ác, bắt người theo Chúa phải phục dịch khổ sở.
Chúa dường như bảo người theo Chúa rằng: Hãy để Ta làm chủ con, như thế Ta có thể dẫn dắt con, hướng dẫn con. Hãy để Ta quyết định nơi nào và cách nào con sẽ sử dụng điều Ta ban cho con. Nếu con không dành trọn thời giờ cho Ta, Ta không thể nào nói gì với con được. Ta không thể đưa con vào một tương giao thật. Con không thể nào làm tôi hai chủ. Con chỉ có thể tôn thờ một mình Ta.
Câu hỏi đặt ra là: Ngày nay chúng ta áp dụng lời dạy đó ra sao?
Xin đặt ra các câu hỏi sau đây, mời bạn đọc kỹ và tự trả lời. Khi bạn trả lời, là bạn đã áp dụng lời dạy của Chúa cho riêng mình.
Câu hỏi thứ nhất: Có bao nhiêu tình bạn của tôi đặt căn bản trên kinh tế, nghĩa là cùng sống sung túc như tôi? Tôi có những người bạn nghèo hay thật giàu không? Có lẽ không mấy người nghèo quá, đa số cũng như tôi và vài người giàu hơn. Những người là bạn của tôi có phải vì họ giàu không? Nếu họ mất hết tài sản, trở thành tay trắng, có còn là bạn tôi nữa không?
Câu hỏi thứ hai: Nếu tôi liệt kê ra tất cả những nan đề trong gia đình tôi trong khoảng năm năm qua, nghĩa là các cuộc cãi cọ, hiểu lầm và tương tự như thế, thì bao nhiêu vụ là về vấn đề tài chính, về đồ vật về vật chất?
Câu hỏi thứ ba: Có bao nhiêu nhà thờ hay nhóm tôn giáo mà tôi biết đã bị chia rẽ, tan vỡ vì vấn đề tài chính, vì cách tiêu tiền bạc hay là cách quyên góp tiền?
Câu hỏi thứ tư: Bao nhiêu thì giờ tôi đã bỏ ra để suy nghĩ tính toan về tiền bạc, của cải. Nào là mua hay bán vì mục đích sinh lợi hay là để khoe khoang. Có bao nhiêu nan đề về tài chính bận tâm tôi làm tôi không ngủ được?
Bạn thân mến, hãy nghe tiếng con chim nhỏ đang hót ngoài kia. Nó hồn nhiên sống không lo thức ăn từ đâu đến hay là mua bán những gì, hoặc là nợ nần trong đời. Bạn có muốn được như nó không?
Chúa Giê-xu dạy ta phải biết quản trị thì giờ, tiền bạc, nhưng Chúa mong mỗi chúng ta biết kính yêu Chúa hết lòng, tôn thờ Chúa và chỉ một mình Ngài mà thôi.
Bạn có thể đặt thêm nhiều câu hỏi khác để áp dụng bài học hôm nay sau khi bạn cùng tôi nhắc lại hai câu Kinh Thánh Phúc Âm Ma-thi-ơ 6:22-23:
Con mắt là đèn của thân thể. Nếu mắt con sáng sủa thì cả thân thể con sẽ được sáng láng; nhưng nếu mắt con xấu, thì cả thân thể sẽ tối tăm. Vậy nếu sự sáng trong con chỉ là tối tăm, thì sự tối tăm nầy sẽ lớn biết là dường bao!
Nguyễn Sinh