Đọc Kinh thánh:Ma-thi-ơ 7:13,14
“Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường thênh thang dẫn đến chỗ hủy diệt; nhiều người vào cửa ấy! Còn cửa hẹp và đường chật dẫn vào sự sống, lại có ít người tìm đến.”
Suy niệm: Chúng ta đã nói qua các việc này từng chi tiết một, nhưng nay chúng ta thử nhìn lại một cách tổng quát, khi Chúa kêu gọi chúng ta vào cửa hẹp. Cái tôi không thể nào tồn tại trong không khí này; thực ra, cái tôi phải bị đóng đinh trên thập giá rồi.
Đừng phán xét để khỏi bị phán xét. Hãy làm cho người điều ta muốn người làm cho mình., v.v. Chúa đã dạy ngay từ ban đầu, không nên có một ảo tưởng nào về điều này. Nếu ta nghĩ theo Chúa là một cuộc đời nổi danh và được người khen ngợi, thì nên dừng lại suy nghĩ trở lại bước thứ nhất, ngay từ khi sắp vào cổng hẹp.
Vì người vào cổng ấy phải để lại cái tôi ở ngoài. Chúa Giê-xu từng dạy: “Ai muốn theo ta, hãy tự bỏ mình đi, vác thập giá mà theo ta.” Nhưng từ bỏ mình không có nghĩa là tự kiềm chế mình đối với một số lạc thú ở đời hay là những điều mà ta ưa thích, nhưng nghĩa là từ khước cả những điều đúng cho chính mình nữa, nghĩa là để con người của mình ở ngoài, và đi vào cửa hay cổng hẹp với lời tuyên bố như sứ đồ Phao-lô rằng: “Tôi sống, nhưng không phải tôi, mà là Chúa Cứu Thế sống trong tôi.”
Đó là điều thứ nhất. Chiếc cổng này rất hẹp và khởi đầu trên con đường chật của cuộc đời theo Chúa, là bằng lòng để bản ngã ở bên ngoài.
Nhưng cổng hẹp và chật còn mang nghĩa khó khăn nữa. Lối sống của người theo Chúa là lối sống khó khăn. Đây không phải là một cuộc đời dễ dãi. Cuộc đời theo Chúa quá vinh quang và huyền diệu đến nỗi không thể dễ dãi được. Cuộc đời sống như Chúa Cứu Thế làm sao dễ dàng được? Tiêu chuẩn của Chúa rất khó – cảm tạ Chúa. Tội nghiệp cho những người chỉ muốn những gì dễ dãi và tránh khó khăn. Đây là loại cuộc đời cao nhất trong nhân sinh, cũng vì cao và khó như thế nên chật hẹp.
Chúa nói: “Lại có ít người tìm đến.” Dĩ nhiên là như thế. Người ta thường đi hỏi thuốc quanh hơn là đến thẳng với thầy thuốc, người ta hay đi nhờ những người không chuyên nghiệp hơn là nhà chuyên môn. Ai ai cũng cứ theo thói thường mà sống, nhưng khi ta muốn đạt đến chỗ cao quý hơn, giá trị hơn, ta sẽ thấy không mấy người làm như mình. Đời sống tin Chúa cũng vậy; đó là loại đời sống cao quý và chỉ có một số ít người tìm đến mà thôi, vì rất khó. Ta không cần nói nhiều ở đây vì qua Bài Giảng Trên Núi của Chúa Giê-xu chúng ta cũng đã hiểu cuộc đời theo tiêu chuẩn của Chúa khó khăn như thế nào.
Chật và hẹp còn mang nghĩa chịu khổ nữa, vì nếu muốn sống cho đúng tiêu chuẩn của Chúa thì chắc chắn sẽ bị người đời làm khó dễ. Người đời luôn làm khó dễ và bách hại những người tin theo Chúa và sống đời thánh thiện. Chúa Giê-xu chính là thí dụ điển hình hơn cả. Trong nhân loại chưa từng có ai sống thánh thiện, vô tội, thương người như Chúa, nhưng cũng ít ai từng bị bách hại và ngược đãi như Chúa. Phao-lô dạy trong Kinh Tân Ước rằng: “Những ai muốn sống đời hẳn hoi như Chúa Cứu Thế, thì chắc chắn sẽ bị bách hại.” Ai lại thích bị bách hại bao giờ? Ta còn không thích bị chỉ trích phê bình hay là bị đối xử tàn tệ, đừng nói đến ưa bị bách hại. Nhưng Chúa dạy, vào cửa hay cổng hẹp là chấp nhận con đường bách hại. Vì vậy muốn theo Chúa, phải chuẩn bị để chịu khổ.
Ta phải chuẩn bị vì sẽ bị hiểu lầm. Bị ngay những người gần nhất, thân nhất với mình hiểu lầm. Chúa Giê-xu nói rằng, Chúa đến không đem hòa thuận mà đem gươm. Gươm phân chia mẹ với con, hay cha với con, và những người trong gia đình mình lại là những kẻ thù ác độc nhất. Tại sao vậy? Vì ta đã được dành riêng ra. Ta đã được tách rời ra khỏi gia đình, đã vào cổng hẹp hòi là nơi không chấp nhận toàn gia đình, nhưng từng người một. Khi ta tin Chúa, ta thực sự không bị xa rời gia đình trong không gian và thời gian, nhưng trong tâm linh, đó chính là chỗ ta bị hiểu lầm và phải chịu khổ, vì không giải thích được.
Con đường theo Chúa mở đầu bằng một cánh cổng hay cửa hẹp và chính con đường cũng hẹp và khó đi vô cùng. Cuộc đời theo Chúa khó từ lúc đầu cho đến cuối cùng. Người ta bảo rằng hành trình theo Chúa không có chỗ nghỉ, không có ngày nghĩ lễ, nhưng cứ tiếp tục mãi không dừng. Đường vừa hẹp, kẻ thù lại nhiều trên suốt đường ta đi.
Nghe nản quá phải không quý vị? Ta cần thực tế hơn. Cuộc sống theo Chúa là một cuộc chiến chống lại toàn bộ chủ quyền, sức mạnh, tối tăm, tội ác trong khi còn phải sống trên đời này. Có những cạm bẫy cám dỗ trên đường đời, ta cần cảnh giác và sẵn sàng tránh thoát, từ đầu tiên cho đến cuối cùng.
Người theo Chúa cần được cảnh giác về cánh cửa hẹp, con đường chật, khó khăn khổ cực này. Vì thế ta cần phải tính giá phải trả trước khi quyết định theo Chúa.
Con đường theo Chúa chật hẹp, khó khăn, nhưng đó là con đường duy nhất giải thoát ta ra khỏi tội ác trong cuộc đời và sống một cuộc sống đầy ý nghĩa.
Lòng tin nơi Chúa và quyền năng của Chúa sẽ đưa ta vào cuộc đời theo Chúa và ân huệ cũng như ân sủng của Chúa sẽ được ban cho để ta chạy mà không mệt, đi mà không mòn mỏi.
Bạn hãy vững lòng, vì theo Chúa vẫn là con đường hạnh phúc thật đang mở ra trước mắt bạn.
Nguyễn Sinh