Thứ năm, Tháng mười hai 26, 2024
No menu items!
Homec/Tài LiệuBài Học Kinh ThánhBài 60 - Lúc ấy trời đã tối

Bài 60 – Lúc ấy trời đã tối

Đọc Kinh Thánh: Giăng 13:21-30

21Khi Đức Chúa Jêsus đã nói như vậy rồi, thì Ngài xúc động trong tâm linh và khẳng định rằng: “Thật, Ta bảo thật các con, một người trong các con sẽ phản Ta.”

22Các môn đồ nhìn nhau, không rõ Ngài nói về ai.

23Một trong các môn đồ, là người được Đức Chúa Jêsus yêu thương, đang tựa vào lòng Đức Chúa Jêsus.

24Si-môn Phi-e-rơ ra hiệu cho môn đồ ấy hỏi xem Thầy muốn nói về ai.

25Môn đồ nầy nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus và hỏi: “Thưa Chúa, người ấy là ai?”

26Đức Chúa Jêsus đáp: “Đó là người mà Ta sẽ trao miếng bánh Ta sắp nhúng đây.” Rồi Ngài nhúng một miếng bánh và trao cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, con của Si-môn.

27Sau khi Giu-đa nhận lấy miếng bánh thì Sa-tan vào lòng anh ta. Đức Chúa Jêsus bảo Giu-đa: “Việc con làm, hãy làm nhanh đi.”

28Nhưng không một ai ngồi tại bàn biết vì sao Ngài nói với anh ta như vậy.

29Một vài người nghĩ rằng, vì Giu-đa giữ túi tiền nên Đức Chúa Jêsus bảo anh ta đi mua những thứ cần dùng cho kỳ lễ, hoặc ban phát điều gì cho người nghèo.

30Khi đã nhận miếng bánh rồi, Giu-đa liền đi ra. Lúc ấy trời đã tối.

Câu căn bản: 30Khi đã nhận miếng bánh rồi, Giu-đa liền đi ra. Lúc ấy trời đã tối.

Suy niệm: 30Khi đã nhận miếng bánh rồi, Giu-đa liền đi ra. Lúc ấy trời đã tối.

Trời đã tối và u ám như tâm hồn kẻ âm mưu phản nộp Thầy của mình. Việc xảy đến cho Giu-đa vì  Sa-tan đã xâm chiếm lòng ông và ông theo lệnh nó mà hành động. Sa-tan đã chiếm lòng Giu-đa từ lâu và xui khiến ông gian tham lợi lộc. Giu-đa đã bằng lòng phản nộp thầy mình với  ba mươi miếng bạc.

Đêm hôm ấy Giu-đa đã nộp thầy cho kẻ bắt Ngài. Nhưng Chúa biết tất cả. Chúa đã nói ra cho các môn đệ biết, và mọi người yên lặng.

Giu-đa vốn là một thành phần phản động, gia nhập nhóm của Chúa để trông mong các lợi lộc về chính trị sau này, khi Chúa lên làm lĩnh tụ chống lại kẻ thống trị đất nước là La-mã.  Vài môn đệ khác cũng có ý định này. Vì khi Chúa phục sinh, họ hỏi:

6Vậy, những người đang tụ họp tại đó thưa với Ngài rằng: “Lạy Chúa, có phải trong lúc nầy Chúa sẽ tái lập vương quốc Y-sơ-ra-ên chăng?”

7Ngài đáp: “Kỳ hạn và thì giờ mà Cha đã tự quyền định lấy, đó là việc các con không cần biết.

Chúa Giê-xu không làm chính trị và vương quốc của Ngài không thuộc về trần gian này. Giáo hội Tin Lành cũng không bao giờ làm chính trị ở bất cứ nơi nào. Con dân Chúa chỉ tin nhận và phục vụ Chúa mà thôi. Chính vì vậy mà người đời không hiểu.

Chúng ta là công dân nước trời và chỉ trung thành với Chúa mà thôi, vì trong Chúa chúng ta được biến đổi và có hi vọng nơi một mình Ngài.

Tôi muốn anh chị em đọc hai khúc Kinh Thánh sau đây để biết đêm tối của Giu-đa kéo dài đến đâu:

Ma-thi-ơ 27:3-10: 3Khi Giu-đa, kẻ phản Ngài, thấy Ngài bị kết án thì hối hận, đem ba mươi miếng bạc trả lại cho các thầy tế lễ cả và các trưởng lão,

4mà nói rằng: “Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội!” Nhưng họ đáp: “Việc ấy thì có liên can gì đến chúng tôi? Đó là việc của anh.”

5Giu-đa ném bạc vào đền thờ, rồi trở ra, đi thắt cổ.

6Nhưng các thầy tế lễ cả nhặt những miếng bạc và nói: “Để bạc nầy vào công quỹ là không hợp lệ, vì là giá của máu.”

7Vì vậy, họ bàn với nhau dùng bạc ấy mua đồng ruộng của thợ gốm để chôn cất các kiều dân.

8Vì lý do đó mà đồng ruộng ấy được gọi là Ruộng Máu cho đến ngày nay.

9Như vậy, lời của nhà tiên tri Giê-rê-mi nói đã được ứng nghiệm: “Họ lấy ba mươi miếng bạc, là giá mà con cái Y-sơ-ra-ên đã định cho Ngài,

10và dùng bạc ấy mua đồng ruộng của thợ gốm, như Chúa đã truyền cho ta.”

Công Vụ Các Sứ đồ 1:16-19 ghi:

16“Thưa anh em, lời Kinh Thánh mà Đức Thánh Linh đã nhờ miệng vua Đa-vít nói tiên tri về Giu-đa, kẻ đã dẫn đường cho những kẻ bắt Đức Chúa Jêsus, phải được ứng nghiệm.

17Vì nó vốn ở trong số chúng ta và đã dự phần trong chức vụ nầy.

18Nó lấy tiền thưởng của tội ác mình mà mua một đám ruộng, rồi ngã nhào xuống đó, nứt bụng và đổ ruột ra.

19Chuyện đó cả dân thành Giê-ru-sa-lem đều biết rõ, đến nỗi họ gọi ruộng ấy theo thổ âm mình là Hác-en-đa-ma, nghĩa là ruộng máu.

20Trong sách Thi Thiên cũng có chép rằng:‘Nguyền cho chỗ ở nó trở nên hoang vu,

Đừng có ai cư trú ở đó’ và: ‘Nguyền cho có một người khác nhận lấy chức vụ nó.’

Nguyễn Sinh

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN