Đọc Kinh thánh: Ma-thi-ơ 5:42
42Ai xin của ngươi, hãy cho, ai muốn mượn của ngươi, thì đừng trớ.
Suy niệm: Lời dạy của Chúa còn tiếp nối với câu: Ai xin của ngươi, hãy cho, ai muốn mượn của ngươi thì đừng tránh.
Câu này không thể giải thích quá máy móc, vì nếu vậy sẽ thành kỳ quặc. Lời dạy này nhấn mạnh lần nữa về lối sống tự chối mình. Chúa chống lại tinh thần: Cái gì tôi có được là hoàn toàn thuộc về tôi; tôi không thể nào nghe những lời kêu cầu của người khác vì như thế thiệt hại cho tôi. Chúa quở trách tinh thần sai lầm của những người luôn luôn coi trọng chính mình, khi họ bị đánh vào mặt hay là bị lấy mất áo, bị ép buộc lao công thêm một dặm đường hay là phải chia sẻ những gì mình có cho kẻ khác.
Ở đây Chúa không bảo ta tiếp tay với những kẻ gian lận, hành khất chuyên nghiệp hay là rượu chè, nghiện ngập nên thiếu thốn. Chúa muốn chúng ta quan tâm đến những người thật sự thiếu thốn đang cần đến sự cứu giúp của ta. Tất nhiên việc phán đoán khôn ngoan là của ta. Ta không thể giúp những kẻ lợi dụng hay lừa đảo ta, nhưng luôn luôn tìm dịp làm điều thiện lành, vì lúc nào chung quanh ta cũng có những người thiếu hơn ta.
Sứ đồ Giăng dạy rằng: Nếu ai có của cải đời này, thấy anh em mình đương cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Chúa làm sao có trong người ấy được? (I Giăng 3:17).
Sau khi đã nghiên cứu các lời dạy này chi tiết, chúng ta phải nhận thấy rằng, đây là lối sống của con người mới trong Chúa. Đây không phải là các nguyên tắc áp dụng cho người đời và thế giới vô đạo. Không ai có thể theo được những lời dạy này, nếu người ấy chưa được tái sinh đổi mới, và nhận Thánh Linh vào tâm hồn mình.
Đây không phải những lời dạy dễ áp dụng. Nhưng đây là lời dạy của Chúa và điều Chúa trông mong mỗi chúng ta áp dụng, đem vào thực dụng. Đời sống thánh thiện không phải là điều gì ta nhận ngay được trong một buổi nghe lời Chúa và tin nhận, nhưng là cả một cuộc đời phải sống và kinh nghiệm.
Chúng ta làm được mọi lời dạy này nhờ Chúa là Đấng luôn luôn ban năng lực cho chúng ta.
Nguyễn Sinh