Thứ bảy, Tháng mười hai 7, 2024
No menu items!
spot_imgspot_imgspot_imgspot_img
Homec/Tài LiệuTĩnh Nguyện Hàng NgàyNGÀY 19 Giáng Sinh Dành Cho Sự Tự Do

NGÀY 19 Giáng Sinh Dành Cho Sự Tự Do

Vậy thì, vì con cái có phần về huyết và thịt, nên chính Đức Chúa Jêsus cũng có phần vào đó, hầu cho Ngài bởi sự chết mình mà phá diệt kẻ cầm quyền sự chết, là Ma-quỷ, lại cho giải thoát mọi người vì sợ sự chết, bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời. (Hê-bơ-rơ 2:14-15)

Chúa Jêsus đã trở thành con người, bởi vì điều cần thiết là cái chết của một con người, là Đấng hơn cả con người. Sự nhập thể là Đức Chúa Trời tự nhốt mình vào hàng ngũ sự chết. Đấng Christ đã không mạo hiểm với cái chết. Ngài chọn cái chết. Ngài nắm bắt nó. Đó chính xác là lý do Ngài đến: “không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (Mác 10:45).

Không có gì ngạc nhiên khi Sa-tan cố gắng đưa Chúa Jêsus xa khỏi thập tự giá—trong đồng vắng (Ma-thi-ơ 4:1-11) và qua môi miệng Phi-e-rơ (Ma-thi-ơ 16:21-23)! Thập tự giá là sự hủy diệt dành cho Sa-tan. Chúa Jêsus đã tiêu diệt hắn như thế nào?

Hê-bơ-rơ 2:14 chép rằng Sa-tan có “quyền lực của sự chết.” Điều đó có nghĩa là Sa-tan có khả năng tạo ra nỗi sợ sự chết. “Quyền lực của sự chết” là sức mạnh khiến con người bị trói buộc bởi nỗi sợ hãi cái chết. Đó là sức mạnh để giữ con người trong tội lỗi hầu cho cái chết xảy đến như một điều kinh khiếp.

Nhưng Chúa Jêsus đã tước bỏ quyền lực của Sa-tan. Ngài tước vũ khí của hắn. Ngài khuôn đúc một cái khiên công bình cho chúng ta, giúp chúng ta miễn nhiễm khỏi sự lên án của Ma-quỷ. Ngài làm điều này như thế nào?

Bằng sự chết của mình, Chúa Jêsus đã quét sạch mọi tội lỗi chúng ta. Và một người không có tội không thể bị Sa-tan lên án được. Được tha thứ, cuối cùng chúng ta không thể bị phá hủy. Kế hoạch của Sa-tan là phá hủy quyền cai trị của Đức Chúa Trời bằng cách kết án những người theo Chúa trong phòng xử án của Đức Chúa Trời. Nhưng giờ đây, trong Đấng Christ, không có sự kết án. Sự mưu phản của Sa-tan bị hủy bỏ. Sự xảo trá khủng khiếp của hắn bị thất bại. “Chúng ta có thể chịu đựng được sự cuồng nộ của hắn, vì nầy, sự diệt vong của hắn là chắc chắn.”7 Thập tự giá đang đâm xuyên qua hắn. Và hắn sẽ hấp hối với hơi thở cuối cùng.

Giáng sinh là sự tự do—tự do khỏi nỗi sợ sự chết. Chúa Jêsus đã mang lấy bản chất của chúng ta tại Bết-lê-hem để gánh lấy cái chết của chúng ta tại Giê-ru-sa-lem—bởi tất cả những điều đó chúng ta có thể không sợ hãi nơi chúng ta sống hiện nay. Vâng, không sợ hãi, bởi vì nếu mối đe doạ lớn nhất cho niềm vui của chúng ta không còn nữa, vậy tại sao chúng ta phải lo lắng về những điều nhỏ nhặt? Làm thế nào chúng ta có thể nói (cách thực sự!): “Chà, tôi không sợ chết nhưng tôi sợ mất việc”? Không, không. Hãy suy nghĩ về điều đó!

Nếu sự chết (tôi đã nói, cái chết!—không còn mạch đập, lạnh lẽo, biến mất!) không còn là nỗi sợ hãi, chúng ta tự do, thật sự tự do. Chúng ta có thể tự do chấp nhận bất kỳ rủi ro nào dưới ánh mặt trời vì Đấng Christ và vì tình yêu. Không còn nô lệ cho sự lo lắng. Nếu Đức Chúa Con trả tự do cho bạn, thì bạn sẽ được tự do, thật vậy!

TIN VUI MỪNG LỚN
25 Bài Đọc Tĩnh Nguyện Dành Cho Mùa Vọng

https://vietnamesetheologicalreview.org/vi/desiringgod/john-piper/john-piper-tin-vui-mung-lon-2/

RELATED ARTICLES
Theo dõi trangspot_img

BÀI VIẾT PHỔ BIẾN