“Vua dân Giu-đa mới sanh tại đâu? Vì chúng ta đã thấy ngôi sao Ngài bên đông phương, nên đến đặng thờ lạy Ngài.” (Ma-thi-ơ 2:2)
Hết lần này đến lần khác, Kinh Thánh phá hỏng sự tò mò của chúng ta về việc làm thế nào một điều nào đó đã xảy ra. Làm thế nào mà “ngôi sao” này đưa các nhà thông thái từ Đông
phương đến Giê-ru-sa-lem?
Kinh Thánh không nói rằng ngôi sao đã dẫn đường hay đi trước họ trên đường đến Giê-ru-sa-lem. Kinh Thánh chỉ nói rằng họ đã nhìn thấy một ngôi sao bên đông phương (Ma-thi-ơ 2:2) và họ đến Giê-ru-sa-lem. Và làm thế nào ngôi sao đi trước họ trong năm dặm đi bộ từ Giê-ru-sa-lem đến Bết-lê-hem như Ma-thi-ơ 2:9 đã chép? Và làm cách nào ngôi sao “đến chừng ngay trên chỗ con trẻ ở mới dừng lại”?
Câu trả lời là: Chúng ta không biết. Có rất nhiều nỗ lực giải thích nó bằng những thuật ngữ về sự liên kết của các hành tinh hoặc sao chổi, sao băng hay những ánh sáng kỳ diệu. Chúng ta không biết. Và tôi muốn khuyên bạn đừng bận tâm—đừng bị trói buộc—vào các giả thuyết mà cuối cùng chỉ mang tính dự kiến và có quá ít ý nghĩa thuộc linh.
Tôi đánh liều với một sự khái quát để khuyến cáo bạn rằng: những người thực hành và bận tâm đến những thứ như vậy, như làm cách nào ngôi sao hoạt động và cách Biển Đỏ rẽ ra, hay cách Ma-na rơi xuống, cách Giô-na sống sót sau khi cá nuốt và cách mặt trăng biến thành máu, gọi chung là những người có một thứ mà tôi gọi là một tâm trí dành cho những thứ ngoài lề.
Bạn không thấy ở họ một sự yêu mến sâu sắc dành cho những trọng tâm vĩ đại của Phúc âm, đó là: sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, sự xấu xa của tội lỗi, sự bất lực của con người, sự chết của Đấng Christ, sự xưng công bình chỉ bởi đức tin, công việc thánh hoá của Đức Thánh Linh, vinh
quang sự tái lâm của Đấng Christ, và sự phán xét cuối cùng. Họ dường như luôn khiến bạn chệch hướng với một vài bài viết hoặc quyển sách mới mà họ yêu thích, giải quyết một số vấn đề ngoài lề. Có quá ít vui mừng trước những chân lý trọng tâm, vĩ đại.
Nhưng điều rõ ràng liên quan đến vấn đề về ngôi sao là nó đang làm một điều gì đó mà nó không thể tự làm được: nó đang hướng dẫn các nhà thông thái đến với Con Đức Chúa Trời để thờ phượng Ngài.
Chỉ duy nhất một Đấng trong tư duy của Thánh Kinh có thể đứng đằng sau sự chủ động trên các vì sao: chính Đức Chúa Trời.
Vì vậy, bài học rất rõ ràng: Đức Chúa Trời hướng dẫn những người ngoại đến với Đấng Christ để thờ phượng Ngài. Và Ngài đang làm điều đó bởi việc sử dụng sức mạnh và sự ảnh hưởng mang tính toàn cầu, thậm chí cả vũ trụ, để khiến nó hoàn thành.
Lu-ca cho thấy Đức Chúa Trời tác động đến toàn bộ Đế chế La-mã để cuộc điều tra dân số đến đúng thời điểm, đưa người trinh nữ bình thường đến Bết-lê-hem để hoàn thành lời tiên tri về sự sinh nở của cô. Ma-thi-ơ cho thấy Đức Chúa Trời tác động đến các vì sao trên trời khiến cho một số ít người ngoại bang đến Bết-lê-hem để họ tôn thờ Đức Chúa Con.
Đây là sự hoạch định của Đức Chúa Trời. Ngài đã thực hiện kế hoạch đó. Ngài vẫn đang thực hiện sự hoạch định đó cho đến ngày nay. Mục tiêu của Ngài là các quốc gia—tất cả các dân tộc (Ma-thi-ơ 24:14)—để thờ phượng Con Ngài.
Đây là ý muốn của Đức Chúa Trời cho tất cả mọi người trong phòng làm việc, trong lớp học, trong khu phố và trong gia đình bạn. Như Giăng 4:23 chép “Ấy đó là những người thờ phượng mà Cha tìm kiếm” (Bản TTHĐ). Ở phần đầu sách Ma-thi-ơ chúng ta vẫn có một kiểu mẫu “hãy đến xem.” Nhưng đến phần cuối, kiểu mẫu là “hãy đi nói.” Nhà thông thái đến và xem. Chúng ta phải đi và nói.
Nhưng điều không khác là mục đích và quyền năng của Đức Chúa Trời trong việc nhóm họp các dân đến thờ phượng Con của Ngài. Sự bày tỏ vinh quang của Đấng Christ trong sự thờ phượng trọng thể của muôn dân là lý do để thế giới tồn tại.
TIN VUI MỪNG LỚN
25 Bài Đọc Tĩnh Nguyện Dành Cho Mùa Vọng
https://vietnamesetheologicalreview.org/vi/desiringgod/john-piper/john-piper-tin-vui-mung-lon-2/