“Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời” (2 Cô-rinh- tô 5:21)
Tội lỗi là một đặc tính mà căn nguyên của nó có từ nguyên thủy – đây không phải là việc làm sai hay hành động sai, nhưng là bản chất sai – đây là một đặc tính tự do có chủ tâm và cương quyết tách rời hẳn với Đức Chúa Trời. Đức tin Cơ đốc giáo đối phó với bản chất tự tin cực độ của tội lỗi. Các đức tin khác [hay tôn giáo khác] đối phó với từng hành động tội lỗi – chỉ chính Kinh thánh đối phó với chính bản chất tội lỗi. Việc đầu tiên Cưú Chúa Giê-su Christ phải đối phó là bản chất di truyền của tội lỗi trong con người, và vì cớ chúng ta đã làm ngơ điều nầy trong khi trình bày về tin lành cho nên sứ điệp của tin lành bị mất đi tính chất sâu sắc và sức nổ tung mãnh liệt của nó.
Lẽ thật đã được Kinh thánh tiết lộ là Cứu Chúa Giê-su Christ không gánh lấy các tội lỗi của xác thịt chúng ta, nhưng Ngài gánh lấy trên Ngài bản chất di truyền của tội lỗi mà con người tuyệt đối không thể đụng chạm đến được. Đức Chúa Trời làm cho Con Ngài “trở nên tội lỗi” hầu cho Ngài có thể làm cho một tội nhân trở nên một người thánh. Toàn thể Kinh thánh đều bày tỏ rằng Cưú Chúa đã gánh lấy tội lỗi của cả thế gian bằng cách trở nên giống nhau với chúng ta, không phải vì sự thương hại đối với chúng ta. Ngài bằng lòng gánh trên vai Ngài, và chịu đựng trong bản thân Ngài, trọn vẹn mọi tội lỗi đã chất chứa trên nhân loại. “Ngài đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta ” và bởi làm như vậy Ngài đặt sự cưú rỗi của toàn thể nhân loại trên một nền tảng duy nhất, đó là sự cưú chuộc. Cưú Chúa Giê-su Christ hoà giải nhân loại, đặt loài người trở lại vị trí mà Đức Chúa Trời đã hoạch định cho họ. Và bây giờ bất cứ ai cũng có thể kinh nghiệm được sự giải hoà đó, được đem vào sự hiệp một với Đức Chúa Trời, đặt trên căn bản của điều mà Cưú Chúa đã hoàn tất trên thập tự giá.
Một người không thể nào mua chuộc tội lỗi cho chính mình – sự cưú chuộc là công việc của Đức Chúa Trời, và công việc đó đã hoàn tất và chấm dứt. Aùp dụng hay đáp ứng lại sự cưú chuộc nầy của mỗi người là vấn đề tùy thuộc vào hành động riêng của từng cá nhân. Đời sống cá nhân của một người phải luôn luôn phân biệt cách rõ rệt giữa lẽ thật của sự cưú chuộc đã được bày tỏ và kinh nghiệm hiểu biết thực sự về sự cưú rỗi.
-Nguồn: Trích sách “Tất Cả Của Tôi Cho Sự Cao Cả Của Ngài” – Oswald Chambers-